Sau đó, Lôi Long hài lòng rít gào một tiếng, chậm rãi bay về phía sau, đám nguyên thú kia cũng bay theo sau nó.
Bộ dáng đắc ý dào dạt kia giống như đại thống lĩnh thắng trận trở về.
“Thì ra đúng là như vậy”
Tiêu Vũ Nhượng lệ rơi đây mặt, biết vậy chẳng làm.
Nếu biết con Lôi Long chết tiệt này muốn quả Lôi Long, anh ta đã chẳng lấy ra tám gốc cỏ Lôi Long kia.
Anh ta tổng cộng chỉ có mười bốn gốc cỏ Lôi Long và năm quả Lôi Long.
Bây giờ chỉ còn lại sáu gốc tiên thảo và một viên tiên quả.
Lỗ rồi!
Tuy rằng không tính là lỗ vốn, nhưng tiêu phí quá trớn vẫn hơn xa so với anh ta tưởng tượng, Lúc này, Tiêu Vũ Nhượng muốn nói gì đó với hai chị em Tân Trạm.
Đột nhiên lệnh bài trên người anh ta bộc phát ra một đạo ánh sáng.
Một cõ khí tức huyền diệu nhất thời bao phủ toàn thân.
“Con mẹ nó” Tiêu Vũ Nhượng tức điên rồi.
Lệnh bài này rốt cuộc là sao, sớm không động muộn không động, anh ta vừa lỗ sạch cả quần lót xong lệnh bài này lại mở ra công năng truyền tống.
Tiêu Vũ Nhượng còn chưa kịp nói chuyện đã bị truyền tống ra ngoài.
“Xem ra Tứ Tổ Ngũ Tổ sợ anh ta ở bên trong tiếp tục gây rối, trực tiếp tiên đi rồi” Tân Sương Nhan cười nói.
“Như vậy cũng tốt, không có anh ta, vừa đẹp có thể gọi Lôi Long đến” Tân Trạm cũng cười nói.
“Đúng rồi Tân Trạm, em nói Tiêu Vũ Nhượng có năm quả Lôi Long, vì sao không lấy toàn bộ lại” Tân Sương Nhan hiếu kỳ hỏi.
“Hăng quá hóa dở, tên Tiêu Vũ Nhượng này bố trí lâu như vậy rồi, nếu một chút lợi ích cũng không có, anh ta có khi thật sự còn con bài chưa lật, lúc đó chúng ta cái gì cũng không chiếm được”
Tân Trạm nghĩ rất rõ ràng.
Nếu bức bách tên Tiêu Vũ Nhượng này quá chặt, cùng lắm thì anh ta thật sự dùng thủ đoạn bảo mệnh.
Như vậy Lôi Long nhất định bị giết, đến lúc đó cỏ Lôi Long