Nhưng Tân Trạm tình cờ nhìn thấy rất nhiều phương pháp chữa bệnh ở trong thư viện nên anh có ấn tượng đối với vết bớt này.
Sau đó, khi kiểm tra, anh chỉ cần dùng linh khí vận chuyển đến một vị trí cụ thể là có thể xác nhận lại được tình trạng kinh mạch của anh ta.
Bằng cách này, anh phát hiện nó giống như những gì anh từng thấy nên đã xác định đúng tình huống của anh ta.
“Chậc chậc, một người hợp thể cảnh bát phẩm đang vì cậu mà cố gắng hết sức.
Như vậy thì đoạn đường này cậu không cần phải tự mình hành động nữa rồi.” Phù Ma hâm mộ nói.
“Chuyện này đúng là rất tốt, tôi có thể dành nhiều thời gian để tu luyện” Tân Trạm cười nói.
Chưa nói đến Cung Doãn coi anh là người để ngưỡng mộ thì việc anh cứu mạng sống của anh ta là chuyện thật sự đã xảy ra.
Nhưng mà anh cũng nên đọc nhiều sách đan được và chữa bệnh một chút, nếu không một ngày nào đó mà bị lộ ra thì cũng có chút xấu hổ.
“Tiền bối, tôi đã không lãng phí mạng sống này”
Khi Tân Trạm và Phù Ma đang nói chuyện, bóng dáng phóng khoáng của Cung Doãn dần xuất hiện.
Anh ta đột nhiên thu kiếm lại và rơi xuống đất.
Ở phía sau anh ta, hàng chục con quái thú đều ầm ầm ngã xuống, không có một con nào đủ sức chống lại, nhưng cũng không có con nào bị thương nặng.
Điều này hiển nhiên phô diễn ra thực lực cường đại của Cung Doãn.
“Không sai, đem những đan dược này cho những yêu thú kia uống”
Tân Trạm giao cho Cung Doãn một cái bình ngọc.
Những con yêu thú này từ khí tức cho đến màu sắc tròng mắt đều xuất hiện triệu chứng, đều giống với độc của những u hồn Ngân Lang kia.
Độc Yêu Lang có thể giải, thì tất nhiên những thứ này cũng không thành vần đề.
Cung Doãn đem những đan dược này cho yêu thú uống vào.
Rất nhanh những thứ khiến đám yêu thú này dao động bất an cũng dần bình tĩnh lại.
“Các vị, mặc dù hiệu lực của độc đan này cực kỳ mãnh liệt, nhưng sẽ không khiến cho các vị hoàn toàn mất đi lý trí.Hẳn là các vị đều rõ chuyện vừa mới sảy ra cũng không cần tôi phải kể lại đúng chứ”
Tân