Rút ra một luồng khí tức bản nguyên cho vào trong vòng xoáy này, đột nhiên biến vòng xoáy linh khí này thành một tinh điểm, lơ lửng trên không trung.
Bằng cách này, không gian nhỏ để nuôi Phệ Thiên Trùng đã được ngưng luyện xong.
“Đặt ở đâu thì tốt nhỉ?”
Tân Trạm nghĩ một lát, vẫn là quyết định đặt ở trong tay.
Tâm niệm của anh chuyển động, đưa tay ra, điểm sáng này bay trong tay, bèn cảm thấy trong lòng bàn tay truyền đến một cảm giác ấm nóng, linh khí ngưng tụ mà tới, hình thành một điểm sáng nhỏ trong lòng bàn tay.
Mà tâm niệm của Tân Trạm tràn vào, đi vào điểm sáng này.
Đây là một không gian màu nâu xám, khoảng mười mét vuông, lúc này ở bên trong trống rỗng.
Chỉ cần Tân Trạm nguyện ý liên tục truyền vào linh khí bản nguyên, có thể khiến cho không gian này không ngừng lớn hơn.
Tuy nhiên, mỗi cái đầu của Phệ Thiên Trùng chỉ to bằng hạt vừng, sau khi trưởng thành nhận chủ có thể thả ra, khoảng không gian mười mét này chắc cũng đủ dùng trong một thời gian.
“Tiếp theo, chính là thử Phệ Thiên Trùng này sinh sôi nảy nở thế nào.”
Sau khi chuẩn bị xong không gian nuôi trùng, Tân Trạm đặt bình ngọc vào tay, mở nắp bình.
Điểm sáng tạo ra một lực hút, đêm mười mấy con Phệ Thiên Trùng không có chủ đều hút vào trong.
Những Phệ Thiên Trùng này nhỏ hơn và đang ở giai đoạn ấu trùng, đó là lý do chúng không nhận chủ.
Sau khi Tân Trạm đếm xong bên trong tổng cộng mười sáu con, anh ném vào mười sáu đồng Tử kim linh tệ và nhìn chúng vồ vập lấy thức ăn, nên tạm thời không quản chúng nữa.
Mất khoảng một ngày để những ấu trùng này phát triển, trong thời gian đó Tân Trạm bắt đầu hỏi Mộ Dung Di về chuyện của độc đan.
Mạng nhỏ bị Tân Trạm nắm trong tay, Mộ Dung Di không dám lơ là, lấy ra rất nhiều phương pháp luyện đan, giới thiệu phương pháp điều chế và tác dụng của những loại độc dược này.
Nhưng điều khiến Mộ Dung