“Nhà họ Diêm, quả thật rất lợi hại”
Lúc này lão Ngô cũng nói: “Tôi có nghe nói, nhà họ Bạch đã từng có ý định đánh nơi này, muốn thu phục nước Bình Thạch làm của riêng, nhưng nhà họ Sai lại không đồng ý, cuối cùng cũng chẳng được gì”
“Dù sao thì cũng là một trong mười hai vương triều lúc đó, lai lịch cũng không nhỏ” Tiết Phong gật đầu.
Mọi người cứ ngồi nói với nhau như thế, thuyền bay cũng đã đến lãnh thổ nước Bình Thạch rồi.
Lại phải mất nửa ngày nữa mới đến thủ đô nước Bình Thạch, nơi này chính là đại trận thượng cổ cuối cùng dẫn đến dãy núi Ma Vực, đợi sau khi đi qua đây, dãy núi Ma Vực sẽ gần trong tầm tay.
Tân Trạm cũng có chút mong chờ, việc dãy núi Ma Vực rốt cuộc có phải là dãy núi Liên Thiên hay không, việc anh có thể tìm được cách để quay về hay không sẽ sớm được giải đáp.
Nhưng khi mọi người đến bên ngoài thủ đô và chuẩn bị thi triển trận pháp Truyền Tống thì lại gặp phải rắc rối.
.
Truyện Cung Đấu
“Người anh em, sao lại có nhiều tu sĩ muốn đi Bắc Vực thế?”
Nhìn thấy rất nhiều tu sĩ tập hợp tại đây, Tiết Phong vội vàng dò hỏi.
“Ông không biết sao? Nghe nói trong dãy núi Ma Vực lại phát hiện một chiến trường tiên ma, hơn nữa là vừa mới phát hiện ra, nghe nói trong đó có rất nhiều bảo vật, khắp nơi đều là tiên thảo, bốn bề đều là pháp bảo thần binh thượng cổ, hiện tại có rất nhiều tu sĩ đều liều mạng đi về phía dãy núi Ma Vực rồi”
Tu sĩ đó nhận một khối tử kim linh tệ từ chỗ của Tiết Phong, cũng xem như là biết gì thì nói, không biết sẽ không nói rồi.
“Thế mà lại có thể gặp được loại chuyện này” Tiết Phong cũng có chút đau đầu, lại hỏi: “Vị huynh đệ kia, cái Truyền Tống trận này đại khái phải mất bao lâu mới có thể đến phiên chúng ta”
“Cái này tôi cũng không biết nữa, tôi cũng ở đây ba ngày nay rồi, mà bây giờ cũng vẫn chưa đến lượt tôi” Vị tu sĩ đó lắc lắc đầu.
Tiết Phong nghe xong, lập tức có chút bất đắc dĩ.
Ai có thể nghĩ đến được nhất thời lại