Mục đích của lời nói của Quốc chủ Bình Thạch là hy vọng rằng Tân Trạm có thể cố gắng hết sức để giúp đỡ mình.
Nhưng sau khi Tân Trạm nghe nói, trong lòng đột nhiên chấn động.
“Bệ hạ, ngài đang nói cái gì, đây là huyết mạch của yêu thú thượng cổ sao?”
“Đúng vậy, có chuyện gì sao” Quốc chủ Bình Thạch sững SỜ nói.
Tân Trạm cũng võ mạnh vào trán, thâm hối hận.
Đúng vậy, bản thân mình đúng là phản ứng quá chậm chạp rồi.
Yêu thú có thể tu luyện tới cảnh giới hợp thể đỉnh phong, chỉ cách Độ kiếp một bước nhỏ nữa thì huyết mạch đâu thể †ầm thường? Anh không ngờ điều này.
Nếu có thể dùng máu của Thánh Hổ Huyền Lôi này thì anh sẽ dễ dàng hơn rất nhiều rồi.
Tân Trạm cảm thấy có chút kích động khi nghĩ đến điều này.
Nuôi Phệ Thiên Trùng không chỉ cần số lượng lớn Bổ thiên kim mạch, còn cần huyết mạch của yêu thú thượng cổ.
Với sức của anh, nuôi mấy nghìn con thì không sao, nhưng nếu nuôi hàng trăm nghìn con như Mộ Dung Li thì phải tốn bao nhiêu thời gian và máu chứ.
Nhưng tên nhóc to như ngọn núi trước mặt thì khác.
Linh Hổ vốn dĩ đang đè nén độc tố trong người, chợt thấy dị thường, nó liếc nhìn Tân Trạm, nhưng lại cảm thấy thân thể rùng mình.
Tên này ánh mắt hung tợn như vậy, làm sao có thể giống như muốn giết nó.
“Trong trường hợp này, sẽ có thay đổi” Tân Trạm ho nhẹ một tiếng: “Bệ hạ, ngài có thể bố trí một trận pháp có thể ngưng tụ huyết khí.
Một lát nữa, máu độc chảy ra từ Linh Hổ cần phải thu thập lại đây, rất cần thiết”
“Được”
Quốc chủ Bình Thạch không nghỉ ngờ gì, ngay lập tức ra lệnh cho Trận Pháp sư bên cạnh.
Sau khi mọi thứ sắp đặt xong xuôi, Tân Trạm đứng ở một bên liếc nhìn Linh Hổ.
“Tiền công chữa bệnh cho mị, ta sẽ không lấy nhiều đâu.
Lát nữa ta sẽ cho mi thêm một ít tiên