Hiểu lầm đã được giải quyết, đương nhiên Tân Thiên cũng sẽ không mơ ước đến bảo vật mà em trai mình lấy được, anh †a bay vào trong sơn động để giải thích với Tân Trạm và Ngô Bình Nhi một phen.
Trước đó khi anh ở trong huyết ngọc không gian, Tân Sương Nhan vẫn luôn dùng Tân Thiên để kích thích anh, cô ấy miêu tả Tân Thiên là một sự kết hợp giữa tài năng và nghị lực, điều này khiến cho Tân Trạm vô cùng ngưỡng mộ anh hai của mình.
“Khụ khụ, mấy năm nay anh đều có việc bận ở Bắc Vực, em cũng biết là anh thích tìm kiếm kho báu thượng cổ ở khắp nơi.”
Nói đến trọng tâm của câu chuyện, vẻ mặt của Tân Thiên có chút xấu hổ.
“Anh vốn nghe nói em đã trở về gia tộc, nên anh định trở về, đáng tiếc lại bị nhốt… Nếu không phải do bạn của anh bị nhốt ở trong thượng cổ bí cảnh thì anh cũng không cần cứu cậu ta và không cần phải hoãn lại vài ngày”
Tân Trạm gật đầu, anh cũng không nghĩ