Kiếm khí đi qua nơi nào, không gian nơi đấy đều nứt toác, trong hai bên của Liệt Cốc, những con Phệ Thiên Trùng không kịp chạy thoát cũng bị dư âm làm chấn động đến chết, nát tan.
Soạt!
Không có quá nhiều phản kháng, cũng không có âm thanh dữ dội, kiếm quang này xẹt qua, cơ thể của Khương Thời Miễn cứng đờ trong Liệt Cốc.
Sau đó, trên cơ thể của anh ta xuất hiện những vết nứt, những vết nứt này không ngừng mở rộng, máu bắn ra điên cuồng.
Khi thanh kiếm Tiên Tôn rơi xuống, hai mắt của Khương Thời Miễn mở to, anh ta không thể tưởng tượng nổi, nhìn vào thân thể của mình, dần dần biến thành vô số mảnh vụn máu thịt.
Mình đang chết đi sao?
Trước đây đã chết trong trạng thái phân thân cảnh, bây giờ cũng không qua được hợp thể cảnh tam phẩm, cả hai lần đều thất bại trong tay cái tên này.
Rõ ràng là mình đã có được bảo khí mạnh nhất của chiến trường Sát Lục, mình sẽ đứng đầu chiến trường Tiên Ma, sau này còn nhắm tới vị trí thủ lĩnh Ma Môn Ngũ Tử, thậm chí sẽ trở thành tông chủ tông môn.
Bởi vì con rệp mình chưa bao giờ để ý đến mà mọi thứ đều biến mất rồi!
Khương Thời Miễn muốn hét lên, nhưng anh ta đã không thể phát ra âm thanh nào nữa.
Cơ thể anh ta vỡ tung, rơi xuống đáy cốc, giống như một cơn mưa máu.
“Cậu Khương, chuyện này không thể nào.”
Long Thần thừ người ra ngã xuống đất, nhìn chằm chằm vào hồn vía Khương Thời Miễn đang tiêu tan.
Dáng vẻ cô cùng đau đớn đó giống như cha mẹ chết vậy.
Tân Thiên căm phãn không thể dung thứ, vậy nên túm lấy Long Thần đi qua, còn để cho đối phương nhìn thấy cảnh này, Tân Thiên ngay lập tức cảm thấy vô cùng hả giận.
“Đây chính là người vô địch mà anh nói, đây chính là Khương Thời Miễn mà chúng tôi tuyệt đối không thể đánh