Linh khí vận hành thoát ra rồi điều động khí huyết toàn thân Linh Tê, luồng khí sinh cơ mạnh mẽ bùng lên, kích thích đến đại não và phủ tạng của nó.
Dưới ảnh hưởng của quá trình này, Linh Tê dù mới vừa nãy đã đứt đoạn sinh cơ nhưng bây giờ toàn thân lại dày đặc ánh sáng.
Mấy thú con vẫn không ngừng kêu khóc bi thương lúc này lại yên tĩnh cọ xát bên người mẹ chúng.
“Khí tức này là do cậu ta cưỡng chế vận hành mà xuất hiện hay là do Linh Tê thật sự sống lại?”
Ngay cả tông chủ Huyền Thú Cốc trước đó còn khẳng định chắc chắn thì lúc này cũng hơi biến đổi sắc mặt.
Dưới ánh mắt không thể tin được của mọi người, khí tức của Ngân Đề Linh Tê càng ngày càng dồi dào.
“Thật sự đã sống lại rồi”
Trong mắt Đổng Tương Hàn cũng xẹt qua kinh ngạc, lúc này ông ta không hề do dự nữa mà đột ngột bay lên rồi đáp xuống phía trước Linh Tê, cánh tay giơ lên vẽ vào hư không.
Ngay lập tức, một không gian chứa vật tràn ngập đan dược mở ra, Đổng Tương Hàn nhanh tay lấy ra nhiều loại tiên đan linh dịch rồi đưa vào trong miệng Linh Tê.
Hai người cứ như thế song song thi thuật, sinh cơ của Ngân Đề Linh Tê càng ngày càng dày đặc, nó thế nhưng lại từ từ mở mắt ra.
“Gào!”
Linh Tê mơ màng đảo mắt nhìn xung quanh, bản thân nó lúc này thấy hơi choáng váng rồi.
“Ta rõ ràng đã vì con của mình mà vắt kiệt sinh lực, vốn dĩ đã chết rồi mà, tại sao còn có thể nhìn thấy những thứ này, hơn nữa những người trước mắt lại quen thuộc như thế”
Ngay sau đó, Linh Tê cảm giác được trên đầu nó dường như có một nguồn lực đang tẩm bổ cơ thể nó, nó tản phát thần thức ra, không ngờ lại nhìn thấy một hình bóng quen thuộc.
Trong nháy mắt, Ngân Đề Linh Tê liền hiểu rõ mọi chuyện, trong đôi mắt xẹt qua một tia cảm kích.
Tên loài người này đã truyền sinh khí cho nó khiến nó một lần nữa tỏa sáng, cho nó được sống lại trên thế giới này.
Cơ thể nó khẽ run lên, từ từ quỳ sát xuống đất, không phải vì bị trọng thương mà nguyên nhân chính