Thánh thú là loại linh thú phẩm cấp cao nhất, năng lực tu luyện cũng không khác mấy so với tu sĩ cao nhất, nếu như nói tu sĩ cuối cùng có thể phá vỡ hư không thì thánh thú cũng có thể.
Hơn nữa thánh thú nói đến thực lực hay trí tuệ đều là cấp mạnh nhất.
Có năng lực, có thiên phú, cho dù ở thời cổ đại, thánh thú đều là đối tượng mà mọi người tranh cướp.
Nhưng bọn họ hâm mộ cũng vô dụng, con tước điểu này đã ký kết khế ước với Tân Trạm.
Cả hai đều thuộc loại tính mạng tương thông, một bên chết, thì bên còn lại cũng chết theo, bọn họ muốn đoạt cũng không được.
Sau khi nhìn thấy hai thần hồn của Chu Lam, Đổng Tương Hàn đã tìm hiểu nguyên nhân tại sao nó lại luôn hôn mê, cuối cùng cũng tìm ra đáp án.
“Đạo hữu Trình, linh thú này của cậu đã hôn mê bao lâu rồi” Đổng Tương Hàn hỏi.
“Khoảng vài tháng, giữa chừng có tỉnh lại một lần, rất nhanh lại ngủ tiếp” Tân Trạm nói.
“Vậy vẫn còn kịp”
Đổng Tương Hàn gật đầu nói: “Nguyên nhân mà linh thú này của cậu luôn hôn mê chính là vì hai thần hồn”
“Có liên quan gì đến thần hồn?” Tân Trạm trong lòng cũng khế lay động.
Bất kỳ tình huống nào một khi đã liên quan đến thần hồn, đều sẽ không đơn giản.
“Đúng vậy”
Đổng Tương Hàn nghiêm mặt nói: “Mặc dù tôi không biết linh thú này của cậu được sinh ra trong hoàn cảnh nào, nhưng linh hồn của tước điểu cánh vàng thất phẩm và thánh thú Chu Tước đều tồn tại trong cơ thể của cậu ta, hai thế lực này sẽ không ngừng lôi kéo hồn phách ý thức của cậu ta”
“Nói một cách đơn giản, bởi vì sức mạnh của cả hai hồn phách rất mạnh và không thể hợp nhất với nhau, vì thế luôn chiến đấu và giành quyền kiểm soát lẫn nhau.
Vì vậy linh thú này của cậu tiêu thụ quá nhiều ý thức mới thường cảm thấy mệt mỏi”
“Hơn nữa, tình hình này sẽ tiếp tục xấu đi cùng với việc nâng cao tu luyện của linh thú.
Bởi vì linh thú lớn lên thì thần hồn cũng sẽ mạnh lên theo, hai đứa trẻ nhỏ yếu đánh nhau, có lẽ sức phá hoại còn chưa lớn.
Thế nhưng nếu hai tu sĩ mạnh mẽ chiến đấu đến chết, thì sông núi sẽ sụp đổ, tan vỡ”
“Nói cách khác, nếu như tôi mặc kệ không quan tâm để cho thần hồn