Nhất thời, Diệp Khắc Long rơi vào trong mờ mịt tột độ.
Nếu như không phải vô cùng tự tin về năng lực của mình, Diệp Khắc Long sẽ cho rằng tu vi của mình là giả.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của Diệp Khắc Long, Tân Trạm cũng không đả động gì tới ông ta, mà là im lặng chờ đợi.
Một lúc sau, Diệp Khắc Long mới hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên.
Ông ta vẫn luôn cho rằng, tên Cung Doãn kia là chỗ dựa của Tân Trạm, bây giờ xem ra, Tân Trạm mới là người mạnh nhất.
Còn đối phó với nhị trưởng lão?
Trong lòng Diệp Khắc Long đột nhiên dâng trào lên niềm tin.
Tân Trạm chịu được ba đòn của mình, chỉ là lộ ra một số thứ, nhưng nếu như khiến ánh đột nhiên tấn công, trận pháp hoặc là độc tu, hoàn toàn chưa hề lộ ra.
Nếu như mọi việc suôn sẻ, Tân Trạm có thể giữ chân nhị trưởng lão, ông ta và Cung Doãn đối phó với đại trưởng lão, rồi cứu một số cưởng giả của nhà họ Diệp ở bên trong.
Cũng có lẽ thực sự có cơ hội chiến thắng.
Lần đầu tiên, Diệp Khắc Long có một suy nghĩ khác.
“Anh Tân, tôi đã cược thì chấp nhận thua”
Diệp Khắc Long đột nhiên trầm giọng nói: “Diệp Khắc Long tôi thận trọng cả một đời này, nhưng đã nói thì sẽ chấp nhận, lần này tôi sẽ chiến đấu tới giây phút cuối cùng”
Nhìn thấy sắc mặt Diệp Khắc Long trắng bệch đi, một lần nữa tràn đầy ý chí chiến đấu”
“Có anh Tân ở đây, chúng ta có thể thắng”
Những người khác của nhà họ Diệp, nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, cảm xúc bất an cũng ổn định hơn rất nhiều.
Tân Trạm, Cung Doãn cùng với Diệp Khắc Long đã thay đổi suy nghĩ, thêm cả ba mươi con rối mạnh mẽ, và mười mất tu sĩ Hợp Thể cảnh, tất cả mọi người đã có đủ năng lực và sự dũng cảm cho trận chiến này”
“Em hai thật giỏi”
Diệp Thành cũng thấy tâm huyết dâng tràng, có những lúc sự thắng bại