Chu Tùng Sinh cười to, ông ta không kìm lại được mà bắt đầu tấn công về phía Tân Trạm.
“Xét thấy cậu có thể cho lão già này nhiều chỗ tốt như vậy thì lão già này quyết định sẽ cho cậu thống khoái”
“Hơn nữa cậu cho rằng từ nãy đến giờ tôi nói chuyện với cậu chỉ là nói chuyện phiếm thôi sao?”
Đôi mắt của Chu Tùng Sinh xẹt qua một tia sắc sảo, hai tay hướng về bầu trời đánh ra một ánh sáng mạnh mẽ.
Trong chớp mắt, vốn là khoảng không bên trên đang bình thường thì đột nhiên sáng lên bốn đạo ánh lửa màu đỏ thãm, sau đó những ngọn lửa này nhanh chóng lan rộng, bắt đầu biến thành bốn con giao xà nhanh chóng vờn xung quanh Tân Trạm.
Tân Trạm đột nhiên hạ xuống, mà niềm vui ở trong mắt của Chu Tùng Sinh càng đậm hơn.
“Phương thức hành động của ông đã bị tôi đoán được”
Ngay khi Tân Trạm vừa đáp xuống đất thì có bốn đạo ánh lửa xuất hiện, Tân Trạm tránh không kịp nên sau đó đã bị hai trong bốn con giao xà kia quấn quanh.
Mà mặt khác sáu con giao xà hỏa diễm bắt đầu cấp tốc lượt đến, trực tiếp trói chặt Tân Trạm ở trên không trung.
Mặc cho Tân Trạm có dãy dụa như thế nào thì những con giao xà này vẫn rất cứng cỏi, căn bản là không thể nào kéo đứt bọn chúng.
Lúc này tám con giao xà mang ngọn lửa cháy mạnh giống như là những dây xiềng xích trực tiếp vây quanh Tân Trạm.
“Anh Tân”
Những tu sĩ ở phía dưới lập tức cảm thấy bất ngờ.
Bọn họ đều muốn bay lên hỗ trợ nhưng lại bị những con giao xà ngập lửa kia làm cho khiếp sợ, liền không nhịn được mà tự động rút lui.
“Các người đừng tới đây”
Tân Trạm quát lên.
Lúc này cái mà Chu Tùng Sinh thi triển chính là chí hỏa mà ông ta vốn có, đây là loại chí hỏa mà không phải tu sĩ nào cũng có thể chịu được.
“Ha ha, Hợp Thể cảnh tam