Nhưng mà Tân Trạm cũng không nói gì mà lần nữa bay đến chỗ của Chu Tùng Sinh.
“Tân Trạm, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì cậu cũng không thể tiếp tục phòng ngự được nữa, không bằng nên cùng ông ta dốc sức liều mạng, đứng ở đẳng xa công kích ông ta”
Tân Trạm lại một lần nữa bị đánh bay, Phù Ma có chút lo lắng nói.
Vì ngăn cản Chu Tùng Sinh mà Tân Trạm thi triển thần lực vương thể, mặc hắc long giáp, đồng thời còn vận chuyển Tân Vương thể.
Đồng thời lại có thêm Phù Ma khống chế bùa Huyền Vũ, một khi bị công kích vào phần quan trọng thì Phù ma sẽ khỏi động bùa hộ mệnh.
Nhưng mà làm như vậy thì sẽ không còn cách nào làm cho đối thủ bị thương, cho dù có bảo vệ cho bản thân không bị thương đến cực hạn thì thủy chung cũng chỉ làm chuyện vô dụng mà thôi.
“Từ đằng xa công kích ông ta, nếu như bị ông ta dùng Phần Thiên thần thể thì cũng có thể tránh thoát, chỉ có như vậy mới có thể làm cho ông ta bị thương mà thôi”
Tân Trạm vận chuyển khí tức, đôi mắt lập lòe ánh sáng.
“Hơn nữa phù ma, ông có tin rằng có những chiêu thức bất khả chiến bại trên thế giới này không? Cho dù có thì sao lại ở trong tay của Hợp Thể cảnh”
“Vậy là cậu muốn thông qua chiến đấu với ông ta để tìm ra nhược điểm của ông ta hay sao?” Lúc này Phù Ma bừng tỉnh đại ngộ.
“Nhưng nếu như không tìm thấy thì rất có khả năng sẽ bị đánh chết”
“Nếu không thì bị nhốt tại đây, đến sau khi mấy người Diệp Trảm Long giải quyết xong mấy người Tam trưởng lão thì không phải đều sẽ chết sao?”
Tân Trạm cười cười nói: “Hơn nữa tôi cũng đã phát giác ra được một ít mấu chốt”
“Tất cả thẩn thể của ông ta đều là chân thân, nhưng nếu như lúc tách ra công kích ta thì bất luận tôi bị ai đánh trúng cũng sẽ bị thương ít đi, ông cảm thấy chuyện này là vì sao?”
Phù Ma là một đầu bột nhão mà Tân Trạm lại một lần nữa nhào nặn.
Hai người bọn họ cùng một chỗ đánh nhau, Chu Tùng Sinh không lo là mình bị thương cho nên cũng không thèm quan tâm mà chiến ý dạt dào tấn công Tân Trạm.
Lại một lần nữa Chu Tùng Sinh tấn công từ phía sau, Chu Tùng Sinh