“Chức năng của phù không nguyên thạch là chỉ đường cho tu sĩ đến Văn Yêu Cốc, lẽ nào miêng tiên ngọc kia cũng có chức năng chỉ vậy, cũng chỉ đường tới một địa điểm nào đó?”
Tân Tạm trong lòng rối loạn.
Bản thân phù không nguyên thạch này không có năng lực của phù không.
Sở dĩ lấy tên như vậy là bời vì nó có thể chỉ đường tới nơi cất giữ lượng lớn phù không trong Vẫn Yêu Cốc.
Nếu không có phù không nguyên thạch này, tu sĩ không tìm được Vẫn Yêu Cốc cho nên mới gọi là nguyên thạch.
Mà miếng tiên ngọc trong tay anh lại lớn hơn ling thạch kia mấy vòng lại cũng dùng để tìm phù không thạch?
“Đợi đã Tân Trạm, hình như tôi tìm ra điểm mấu chốt rồi”
Phù Ma đột nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc.
“Phù không nguyên thạch, có thể giúp chúng ta tìm được thung lũng bí ẩn của dãy núi Liên Thiên, liệu có thể tìm ra một thung lũng khác tương ứng ở thượng giới của dãy núi ma vực không?
“Nếu là như vậy, trong dấy núi này có lẽ có rất nhiều báu vật”
“Thung lũng trong dãy núi ma vực”
Nghe xong lời này, trong đầu Tân Trạm như có tia chớp lóe lên, rất nhiều ý nghĩ đã hòa vào nhau.
Anh đột nhiên giật mình một cái, mạnh mẽ đứng dậy.
Nhìn xuống tiên ngọc, trong mắt Tân Thành dâng lên vẻ kinh ngạc.
“Không chỉ như vậy, Phù Ma, ông nghĩ kỹ đi, nếu như ngọc bội này có thể giúp chúng ta tìm đến một thung lũng, sau khi ra khỏi thung lũng, chúng ta sẽ trở lại đâu đó trong dãy Ma Vực, hay là trở lại Lam Tỉnh? “
“Cậu nói về cách trở về?” Phù Ma kinh ngạc nói.
Bị ép đến thượng giới Đại Lục, Tân Trạm không giây phút nào là không tìm đường đi trở về, nhưng hiện tại, xem ra rốt cuộc có một con đường nhất định.
“Đợi chút, tôi nghĩ kỹ xem”
Tân Trạm lẩm bẩm: “Nếu như Long Thần thật sự tìm được một đoạn khác của dãy Liên Thiên, thì thung lũng tìm được từ miếng tiên ngọc hẳn là con đường trở về dãy núi Ma Vực, mà ngược lại…”
“Tôi hiểu ra rồi” Phù Ma phản ứng lại, kích động nói: “Nếu như chúng