Nhưng sau này nhà họ Trần cũng không muốn thể hiện sự yếu đuối nữa, tìm một Ma Tông biết sử dụng độ cảnh kiếp làm chỗ dựa vững chắc, hai bên đã duy trì sự cân bằng trở lại.
Nhưng lần này trong nhà họ Diệp xảy ra hỗn loạn, sức mạnh giảm xuống trầm trọng, nhà họ Trần cử người đến, em rằng không phải là có ý tốt.
“Ha ha, cụ Diệp, hôm nay tôi thay mặt gia chủ đến đây, nghe nói trước đây ông bị suy giảm tuổi thọ, như vậy bây giờ phải chúc mừng ông đã thành công kéo dài tuổi thọ của mình”
Trong tiếng cười vang rộn đó, một người đàn ông to lớn đi vào, anh ta hồn nhiên cúi đầu chào cụ Diệp đang ngồi ở giữa, sau đó không để cho người nhà họ Diệp nói lời nào, liền tự ý lấy một chiếc ghế, tùy ý ngồi giữa căn phòng.
“Trần Mính, cậu đại diện cho nhà họ Trần tới đây, có chuyện gì không?”
Cụ Diệp liếc mắt nhìn, coi như là không nhìn thấy bộ dạng thiếu lễ nghĩa ấy của Trần Mính, nhưng vẫn mở lời hỏi.
“Đương nhiên là có chuyện, là như thế này”
Trần Mính khua tay một cái, cho tùy tùng lấy ra một bản văn tự.
“Cụ Diệp, trước đây đứa con thứ hai của ông Diệp Trảm Long, từng cùng với nhà họ Trần tôi ký một tờ văn tự, lấy thành Nam Khỏa làm con bài, buôn bán rất nhiều linh thạch và linh đan, bây giờ thời gian cũng đã đến rồi, nhưng lại không có tin tức gì của Diệp Trảm Long, vì thế tôi mới đến đây để tra hỏi cụ thể tình hình”
“Diệp Trảm Long lại đồng ý bán thành Nam Khỏa cho cậu?”
Sắc mặt cụ Diệp dần thay đổi, nhà họ diệp có tất cả hai tòa thành lớn, ngoài thành Thiên Dư nơi bọn họ đang sống ra, thì chỉ còn lại thành Nam Khỏa.
Diệp Trảm Long to gan như vậy sao, dám đem thành thị ra buôn bán như một quân bài vậy?
Anh ta mang tờ văn kiện này ra phủi phủi, sau đó cau mày nói: “Chỉ có tên của ông ta, không có dấu vết gì của hơi thở hay thần hồn sao?”
“Ha ha, cụ Diệp nói đùa rồi, nhị trưởng lão là nhân vật gì, nhà họ Trần chúng