Qua hai ba ngày, đã có mười vị đại sư khôi lỗi đến để tìm nơi nương tựa, sau khi được nhà họ Diệp nhiệt tình tiếp đãi, bọn họ đều có một phản ứng giống nhau.
Đều bị sự nhiệt tình này làm cho nghỉ ngờ, run sợ, thế nhưng hầu như tất cả mọi người đều đồng ý ở lại, tiếp nhận vị trí phụng dưỡng.
Thế nhưng tất cả bản vẽ mà Tân Trạm đã giao cho Phùng Mặc, Phùng Mặc cũng chưa giao toàn bộ bản vẽ cho đám người này.
Ông ta biết được mình chắc chắn sẽ không phản bội, nhưng nhìn người biết mặt mà không biết lòng, những người này cần phải khảo sát thêm một thời gian.
Tân Trạm thấy Phùng Mặc đều sắp xếp mọi việc ổn thỏa, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống.
“Tân đạo hữu, cậu tìm được vị đại sư này, thực sự rất có bản lĩnh, đặc biệt là nhân phẩm đáng tin cậy được,nhà họ Diệp chúng tôi lần này được cứu rồi” Ông cụ Diệp cùng Tân Trạm đi sánh vai với nhau, cảm khái nói.
Sau khi đám người Phùng Mặc đến, tốc độ chế tạo khôi lỗi của nhà họ Diệp nhanh hơn vài lần.
Thời gian bảy ngày, cũng đủ để xây dựng một đội khôi lỗi nhỏ.
Trong sự việc này, Tân Trạm ngộ ra rất nhiều đạo lý về cách vận chuyển Sinh Tử đạo, trong mấy ngày kế tiếp Tân Trạm bế quan nghiên cứu Sinh Tử đạo, hoặc là nghiên cứu những thứ khác.
Tất cả sự việc liên quan đến khôi lỗi đều do Phùng Mặc phụ trách.
Đối phương càng hiểu rõ khôi lỗi hơn so với mình, cũng không xảy ra sai lầm.
Bây giờ tu vi của Tân Trạm đã đến hợp thể cảnh tứ phẩm, ba anh đã dạy thêm cho chiêu thứ hai trong ba chiêu kiếm quyết, bây giờ cuối cùng anh cũng có thời gian để thử qua.
Trong sân, Tân Trạm bố trí trận pháp che chắn, lần lượt vận chuyển linh quyết, bắt đầu chỉ huy thanh kiếm màu đồng.
Cho đến khi cảm thấy mệt mỏi, Tân Trạm đến Linh Trì một lúc, sau đó nhanh chóng khỏe mạnh như cũ, bắt đầu nghiên cứu cách vận chuyển Sinh Tử đạo.
Mấy ngày này liên tiếp tuần hoàn lặp đi lặp lại, Tân Trạm cũng thu hoạch rất lớn.
Dù sao, khi ở bên ngoài cảm thấy mệt mỏi, nhưng ở trong Linh Trì, anh có thể tu luyện cả ngày mà không cần ngủ và