“Thằng nhãi, mày đợi đấy cho tao”
Hồ Minh nghiến răng nghiến lợi, nhớ kỹ gương mặt của Tân Trạm.
Trong Tụ Bảo Các lại không được đánh nhau, anh ta chỉ có thể chờ sau này gặp, sẽ xé Tân Trạm Thái Tường mảng để giải hận.
Anh em nhà họ Hồ phất tay bỏ đi, đương nhiên không lấy hai nghìn linh tệ, nếu cầm lấy lại càng thêm mất mặt.
Anh em Hồ Minh đều đi rồi, khán giả vây xem cũng đều tan đi, nhưng mà bọn họ xem xong trò hay này, vẻ mặt ai nấy cũng tươi cười, bàn tán sôi nổi.
Có lẽ không bao lâu nữa, chuyện Hồ Minh hai người mất mặt xấu hổ này, sẽ truyền ra khắp Tụ Bảo Các.
“Tân đạo hữu, cảm ơn anh giải vây giúp tôi” Lý Mai Thuần nhẹ nhàng đáp lễ, vẻ mặt cười nói.
“Hai tên ngu xuẩn này làm trì hoãn giao dịch của tôi với cô, tôi đương nhiên phải lo rồi” Tân Trạm nhẹ giọng nói.
“Chỉ vì thế thôi sao?”
Đôi mắt Lý Mai Thuần xẹt qua một tia, có chút mất mát, nhưng sau nhanh bình.
Đi vào trong phòng vip, Lý Mai Thuần mang linh kiện con rối mấy ngày này đã chế tạo ở Bảo Các giao hết cho Tân Trạm.
Nhìn số lượng với chất lượng, Tân Trạm rất hài lòng, gật gật đầu nhận lấy đồ.
Sau đó, Lý Mai Thuần lại đơn độc lấy ra một cái túi trữ vật.
“Tân đạo hữu, đây là bộ con rối ngày hôm qua anh truyền âm cho tôi, yêu cầu chế tạo nó, nhưng mà bộ này dường như tinh xảo hơn rất nhiều, thời gian một ngày, tôi cố hết sức ở Tụ Bảo Các, cũng chỉ có thể hoàn thành một bộ”
“Một bộ sao, thời gian một ngày làm thế là được rồi”
Tân Trạm gật gật đầu, con rối cuối cùng này là Vô Tự Thiên Thư mới hoàn thành ngày hôm qua, theo anh quan sát, nó cũng là con rối mạnh nhất trong số tất cả các con rối, một sự kết hợp đầy đủ của ba loại rối.
Tân Trạm không tiếc dùng linh tệ, bảo Lý Mai Thuần không tiếc chi phí thuê thầy luyện chế con rối, thời gian một ngày cũng chỉ chế tạo được một kiện mà