“Hay là thân phận tôi không xứng để Diệp gia chủ ra mặt nghênh đón sao?”
Đúng lúc này, bên trong thuyền một giọng nói lười biếng vang lên.
Sau đó, một người đàn ông có khuôn mặt như thể đang ở tuổi trung niên, nhưng có mái tóc dài màu trằng, bay ra khỏi thuyền cười lạnh đáp xuống trước mặt mọi người.
Mấy người Diệp Long Xuyên đều cảm thấy được áp lực đập trên mặt, như là đang đối mặt với núi cao, có một cảm giác tự cảm thấy xấu hổ.
Chẳng qua người đàn ông tóc trắng chỉ toát ra một chút khí tức rồi sau đó thu lại, lạnh lùng đứng sang một bên.
“Giới thiệu một chút, đây là Thất Hồn Ma Tông trưởng lão Hứa, cường giả độ kiếp cảnh”
Trần Nghinh Dương đắc ý, khiến mọi người trong nhà họ Diệp thay đổi sắc mặt.
Nhà họ Trần bất ngờ mời tới độ kiếp cảnh.
“Hứa tiền bối, ba tôi vừa mới tìm được đường sống trong cõi chết, còn chưa hoàn toàn khôi phục, không biết ông có ở đây nên xin thứ lỗi”
“Ha ha, tôi đương nhiên sẽ không khiển trách rồi, chúng ta cũng quen biết đã lâu” Người đàn ông áo trắng cười nói.
“Nhưng năm đó tôi gặp ba cậu, tuổi của chúng tôi cũng ngang nhau, nhưng hiện tại ba cậu đã đến mức tận thọ, thế nên mới nói tu luyện ma công đâu có gì không tốt.”
Người đàn ông tóc trắng ngáp dài, tuy tóc toàn màu trắng bạc, nhưng khuôn mặt của ông ta trông như trung niên, quả thực trông ông ta trẻ hơn ông cụ Diệp rất nhiều.
“Hứa tiền bối có thể thông cảm, tại hạ vô cùng cảm kích, xin mời các vị”
Vẻ mặt Diệp Hạo Long đầy trịnh trọng, nhường sang một bên.
Người đàn ông tóc trắng đi trước, phía sau người nhà họ Trần cũng đi theo.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã vào phòng nghị sự.
Ông cụ Diệp và Trần Nghinh Dương tự nhiên chiếm hai vị trí đầu.
Mà hai người đỉnh phong hợp thể cảnh bên cạnh Trần Nghinh Dương thậm chí không ngồi xuống, mà đứng ở phía sau Trần Nghinh Dương.
Diệp Hạo Long ánh mắt chuyển động, ông ta cũng đứng ở phía sau ông cụ