“Sao nào, sợ đến nỗi không nói lên lời à? Thật đáng tiếc, vốn tao còn muốn nghe mày kêu thảm xin tha trước khi chết cơ: Nhìn ánh mắt lạnh lùng, gương mặt vô cảm của Tân Trạm, quái nhân hơi tiếc nuối, đầu lưỡi đỏ thẫm liếm láp khóe miệng, nhìn Tân Trạm như miếng thịt trên thớt mặc người chém giết.
“Có lẽ giờ mày đang tự hỏi phải làm sao đây? Thôi đừng nghĩ nữa, bị thủ đoạn này của tao cuốn lấy thì không ai có thể giải trừ được”
Chỉ trong giây lát, hắc vụ đã bao phủ cả người Tân Trạm.
“Chẳng qua tao thấy hơi bất ngờ, không ngờ mày lại chủ động chịu chết”
Đúng lúc này, Tân Trạm đang im lặng chợt lên tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào quái nhân.
Quái nhân sững sờ, anh ta phát hiện trong mắt Tân Trạm dường như lóe lên ánh sáng đặc thù nào đó.
Mà một khắc sau, Tân Trạm đã bị hắc vụ thôn phệ triệt để, hào quang trong mắt cũng theo đó mà tiêu tán.
Quái nhân đưa toàn bộ khí tức tràn vào cơ thể Tân Trạm.
Sau khi khôi phục ý thức, anh ta phát hiện ra mình đã khống chế thân thể Tân Trạm, cúi đầu nhìn hai tay, thở phào một hơi, vẻ mặt tươi cười.
“Thân thể không có bất cứ vấn đề gì, đoạt xá rất thành công.
Vừa rồi ánh mắt tiểu tử kia thật sự làm ta giật hết cả mình, còn tưởng anh ta có hậu chiêu gì, ai dè chỉ là phô trương thanh thế”
“Đại ca, thân thể của tiểu tử này đệ cũng rất muốn có.” Lúc này, Hồ Trung không nhịn được mà cất lời.
“Em cứ yên tâm, anh nhất định sẽ để Trần gia chủ tìm một thân thể không kém gì người này cho em đoạt xá” Hồ Minh tràn đầy đắc ý.
“Hiện tại huynh đệ ta đã là chủ Diệp thành, bắt một tu sĩ đoạt xá sao mà đủ được, tìm mười người, một trăm người.
Dù sao có ta ở đây, phải tìm tới lúc đệ thích nhất mới thôi.”
Sau đó, anh ta quay đầu nhìn về đám người trên quảng trường phía dưới.
Tân Trạm bị mình