Mặc dù không sợ cái gì nhưng Tân Trạm cũng không muốn tự nhiên lại phải vướng vào trong phiền phức đó.
Sau khi tạm biệt Diệp Thành thì Tân Trạm cũng không có tiếp tục nói cho bất cứ kẻ nào, toàn bộ nhà họ Diệp cũng chỉ có ông cụ Diệp và Diệp Thành, Cung Doãn biết chuyện này.
Anh tùy tiện thay đổi tướng mạo và hơi thở, xen lẫn trong đám người tới lui của nhà họ Diệp mà đi ra khỏi dinh thự nhà họ Diệp từ cửa hông.
Mà cùng lúc đó, Diệp Thành và Cung Doãn thì dẫn theo con bù nhìn được biến thành Tân Trạm rêu rao đi ra từ cửa chính.
Mặc dù Trần Nghinh Dương đã rời đi nhưng vẫn còn tai mắt, nhìn thấy hóa thân của Tân Trạm thì lập tức có người đi theo.
Hơn nữa trên đường đi Diệp Thành tỏ ra tùy tiện, nói chuyện không ngừng.
Cũng để cho kẻ theo dõi của nhà họ Trần ở đằng sau nghe được tình hình cụ thể.
“Mấy ngày nữa nhà họ Diệp muốn tổ chức tụ họp gia tộc, mời những tông môn gia tộc ở Thành Thiên Dự và gần đó đến xem lễ, tuyên bố quyết định quan trọng, cho nên mấy người họ ra ngoài mua trang phục lộng lẫy”
Người kia nghe xong thì truyền tin tức về cho Trần Mính.
Trong trụ sở, tâm trạng của Trần Mính trong mấy ngày nay vô cùng u ám.
Bởi vì nhà họ Trần đánh cược thua nên không chỉ không thu hoạch được cái gì mà còn mất đi Linh Châu.
Trần Mính ra lệnh cho người nhà họ Trần ở Thành Thiên Dự thu thập tình báo của nhà họ Diệp, tất nhiên bị Trần Nghinh Dương trực tiếp nhắm vào mà mắng chửi một phen.
Mặc dù bởi vì lần này sai lầm chủ yếu không phải do anh †a cho nên nhà họ Trần mới chưa bãi bỏ địa vị sứ giả của mình nhưng vị trí này cũng đã tràn đầy nguy cơ.
Cho nên lần này Trần Mính âm thầm thề nhất định phải đoạt lại Linh Châu từ trong tay Tân Trạm, bảo vệ địa vị của mình.
Hơn nữa vừa nghe thuộc hạ truyền tin lại thì trong lòng của Trần Mính cũng khẽ nhúc nhích.
Chuyện quan trọng hẳn là ám chỉ chuyện Diệp Thành sắp kế nhiệm vị trí