Đồng ý thỉnh cầu của Dung Nguyệt, cô ta vô cùng kích động, liên tục nói lời cảm ơn, đề ngi linh tệ mua.
Nhưng mà phù ma không muốn lấy, Tân Trạm cũng cự tuyệt, số ít linh tệ mình cũng không cần, chi bằng kết một cái duyên tốt.
Hơn nữa nếu không phải Dung Nguyệt hào phóng nhường đàn cổ, phù ma sẽ không phút chốc mà xuất hiện linh cảm.
“Giang đạo hữu, Tân đạo hữu, trời bây giờ cũng đã tối, không bằng đêm nay ở lại nhà họ Hạ tôi đi”
Sau khi Tân Trạm chơi xong một khúc nhạc cũng đã nửa giờ, lúc này màu trời đã hoàn toàn ảm đạm xuống, ông chủ Hạ cũng mở miệng đề nghị.
“Vậy làm phiền chủ nhà” Giang Kim Thanh gật gật đầu.
Tân Trạm cũng đã mỏi mệt nên cũng không từ chối.
Ông chủ Hạ sắp xếp quản gia Lý đưa ba người họ đưa đến sảnh lớn, nơi đặt biệt dành cho khách quý.
Tuy nhiên, Giang Kim Thanh lại có hứng thú tiếp tục thảo luận về phương pháp chế thuốc với Tân Trạm, cho nên ông chủ Hạ chuẩn bị hai chỗ ở liền kề nhau.
“Đúng rồi, Tân đạo hữu, tôi quên nói cho anh biết.
Ở Băng Cung kia, ông chủ Hạ đã liên hệ đến rồi” Đi trên đường, Giang Kim Thanh cười nói.
“Cảnh bà bà tuy rằng không ở đây, không thể chuẩn bị tín vật cho anh, nhưng bà ấy đã thông báo cho đệ tử canh giữ Băng Cung, chỉ cần anh đi báo tên họ của mình, đối phương tự nhiên sẽ tiếp anh “
“Cảm ơn Giang đạo hữu” Tân Trạm cũng cười nói.
“Đúng rồi, cho tôi hỏi chuyện ngoài lề một chút” Biểu cảm Giang Kim Thanh có chút suy ngẫm nói.
“Mục đích Tân đạo hữu đi đến Băng Cung là gì vậy?”
“Giang đạo hữu đây là có ý gì?” Tân Trạm nói.
“Ha ha ha, Băng Cung đều là nữ tu, Tân đạo hữu lại đến từ Đông Vực, hẳn là không có người thân tu luyện ở đây, cho nên anh đi đến đó, hẳn là giống các nam tu khác, là đi tìm nữ tu sao?” Giang Kim Thanh