Thế nhưng bà ấy còn chưa biết, Hỏa Quảng cũng có bí mật chưa ai biết.
Lần này, Tân Trạm có muốn thắng cũng chắc chắn không thắng nổi.
Hỏa Thanh liếc con trai, cười lạnh một tiếng trong lòng rồi hạ quyết tâm.
“Được thôi, ông già này cược với bà.
Từng ấy tài nguyên vẫn chưa đủ để tôi phải chùn bước đâu”
Cho dù mức cược này cũng là một con số khổng lồ đối với Cực Hỏa Môn, nhưng Hỏa Thanh vẫn tỏ vẻ như chẳng thèm để ý chút nào.
Họ truyền âm cho Tụ Bảo Các.
Rất nhanh sau đó, Tụ Bảo.
Các đã đáp lại.
Hư không lay động, nhận được nhiệm vụ vô cùng quan trọng, người chủ quản độ kiếp cảnh Bắc Vực được phái tới.
Dưới sự chứng kiến của ông ta, hai bên lưu lại lạc ấn thần hồn.
Mãi cho đến khi phi vụ cá cược này được xác định xong, Dư bà bà và Chân bà bà vẫn chẳng hiểu mô tê gì sất.
Cung chủ thật sự đã đặt cược lớn như thế, vậy là gần như tương lai của Cực Hàn cung đều đặt trên người Tân Trạm.
Bọn họ không biết điều gì khiến Cực Hàn cung chủ tự tin đến thế, nhưng tiền cược như vậy lớn quá rồi.
Cực Hàn cung chủ lại không hề thấy lo lắng như hai trưởng lão Thái Thượng, bà ấy vẫn giữ vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Sư tôn từng nói rằng bước ngoặt để Cực Hàn Băng Cung thoát khỏi cửa tử cận kề chính là một cô gái có cơ thể băng phách.
Bản thân bà ấy đã làm mọi điều theo lời dặn dò của sư tôn, hơn nữa còn được người đền ơn.
Vậy vì sao lại không tin Tân Trạm và Tô Uyên sẽ còn tiếp tục làm nên kỳ tích?
“Mọi người cũng thấy tôi và Cực Hàn cung chủ đã cá cược với nhau như vậy rồi đấy.
Nếu ai có thấy hứng thú thì cũng có thể tham gia đánh cược cùng nhé.”
Hỏa Thanh liếc ngang liếc dọc, mở miệng nói.
“Hỏa môn chủ à, bây giờ ông nói như thế hòng để người khác đánh cược Cực Hỏa Môn sẽ thắng rồi sau khi vào trong