Đúng lúc này, khí tức của Tân Trạm đã biến mất không còn dấu vết, như thể đã bốc hơi khỏi thế gian.
Đám hộ pháp hoàng cung dựa vào bề dày tu vi, đẩy thần thức lên đến tận cùng, quét từng ngóc ngách xung quanh, nhưng Tân Trạm như thể chưa từng xuất hiện ở đây vậy.
“Sao có thể, hắn chỉ là con người, lại có thể biến mất ở yêu tộc, chỉ dựa vào khí tức thì không thể nào”
“Có phải hắn ta đã áp dụng cách truyền tống nào đó, ta nghe nói tu sĩ nhân tộc rất xảo quyệt, chúng còn có loại thủ đoạn này nữa”
“Không thể nào, đừng quên bên ngoài là trận pháp do Lăng Nhật Yêu Hoàng lập lên, nội bất xuất ngoại bất nhập”
“Đúng vậy, hắn không trốn được, chắc chắn đã dùng một loại thuật che mắt nào đó, hắn có thể trốn ở xung quanh chúng ta không chừng.
Chúng ta cứ tản ra tìm kiếm xung quanh”
Cả đám cùng phân tích rồi tản ra xung quanh, bắt đầu tìm kiếm.
Cảnh Tân Trạm biến mất đã bị những cặp mắt chăm chú của Tuyệt Nhật Yêu Hoàng và Nam Du trong thư phòng nhìn thấy.
“Tên nhãi này, thú vị đấy”
Nhìn thấy cảnh này, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng hơi ngẩn ra sau đó đôi mắt xẹt qua một luồng sáng.
“Sao lại như vậy” Nam Du trợn mắt há mồm, không thể tin nổi.
Mà trong màn hình đang trôi nổi giữa không trung, Tân Trạm lúc này đã lén lút thay một bộ đồ của hộ pháp không biết xoay từ đâu ra, sau đó nghênh ngang trà trộn vào đám yêu tu xung quanh ra vẻ như đang tìm kiếm.
“Loại khí tức này, là tu sĩ nhân loại, vậy mà có thể tỏa ra khí tức của yêu tộc” Nam Du hít sâu một hơi, căng thẳng nói: “Bệ hạ, tên nhãi này thực đáng sợ, tất phải diệt trừ, nếu không một khi loài người đều đạt đến trình độ này thì yêu tộc chúng ta đang đứng trước tai họa.”
Thử nghĩ nếu tất cả tu sĩ nhân tộc đều có khả năng biến hình thành tu sĩ yêu tộc, vậy sau này địch ta khó phân, loài người cũng nắm được những kĩ năng của yêu tộc, đây chính là thảm họa của yêu tộc.
“Nếu hẳn ta có năng lực này thật thì nhân tộc sẽ không phái hẳn ta đến đây đâu”
Tuyệt Nhật Yêu Hoàng chỉ cười rồi phất tay nói: “Ta lại nghĩ, tình huống xuất hiện của kẻ này rất đặc biệt, không hề bình thường, nhưng ông nói cũng đúng, tên nhãi này cũng đáng kiểm tra lắm”
Vừa nói, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng hơi vẩy ngón tay, phóng ra một luồng linh khí, bay lên rồi nhập vào trận pháp hộ pháp hoàng cung.
Là chúa tể của hoàng cung này, nắm giữ hoàng thành và bao gồm cả quyền khống chế trận pháp.
“Nếu để tên nhãi này trốn thoát quá dễ dàng thì khác nào ta khiến hẳn nghĩ rằng, chốn hoàng cung này muốn ra thì ra mà muốn vào thì vào?” Tuyệt Nhật Yêu Hoàng khóe miệng nhếch lên giễu cợt.
“Thành công chưa?”
Tân Trạm trà trộn trong đám hộ pháp của yêu tộc, giống như một tên hộ pháp đang tìm kẻ bị tình nghỉ, nhưng đôi mắt đang lén nhìn xung quanh.
Anh biết, chỉ dựa vào thuật che mắt thì không thế nào trốn thoát khỏi sự truy đuổi của đám hộ pháp cho nên anh đã nghĩ kĩ rồi, khi tầm nhìn của đối phương bị hạn chế nhanh chóng thay đối khí tức.
Trước đây anh không hề biết cách thay đổi khí tức này có thể che dấu tâm mắt của yêu tộc hay không, nhưng lần này dưới áp lực truy bắt anh thử nghiệm, mà không ngờ lại có tác dụng thật.
Tìm một cơ hội, Tân Trạm lặng lẽ tách ra, đến một tòa điện an tĩnh biệt lập, định trốn đi trước đã rồi tính tiếp “Tên Yêu Hoàng dù có lợi hại, chắc cũng không biết là mình biết kĩ năng biến hóa của yêu tộc đâu nhỉ, hơn nữa trận pháp đã ngăn cách trong ngoài, không thể cứ mãi như vậy, cứ đợi xem sao”
Anh thở phào, thả lòng người, định mở một của ngách, chui vào điện trốn đi.
Mà đúng lúc này, trên bầu trời, trận pháp đột nhiên xuất hiện một luồng sáng cực lớn, chớp mắt đã ập xuống, bao lấy Tân Trạm.
Cột sáng này xuất hiện rất bất ngờ lại chói mắt, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả yêu tu về hướng này.
Cơ thể anh cứng đờ, bị đồn ép trong nháy mắt.
Nhìn cột sáng đang bao vây mình, tuy không hề công kích anh xong lại làm lộ vị trí của anh.
Vốn dĩ định trốn ở đây rồi tìm cơ hội lẻn ra ngoài, bây giờ có mà trốn đằng trời.
Anh sáng nhất cái hoàng cung này rồi Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trận pháp này còn hoạt động kiểu này cơ à?
“Có chuyện gì