Màn đêm buông xuống, sao sáng lấp lánh.
“Thế là đột phá rồi sao?”
Tân Trạm mở mắt, im lặng cảm nhận tình trạng trong cơ thể mình.
Gần đây mình luôn nghiên cứu Càn Khôn Di Chuyển quyết, thỉnh thoảng sẽ dành thời gian hướng dẫn nhóm người Lam Yên tu luyện.
Hôm nay bản thân bỗng muốn tu luyện nhưng không ngờ đột phá thẳng đến Xuất Khiếu Cảnh Lục Phẩm.
Hơn nữa không phải là mới vào Lục Phẩm, mà đạt đến tận Trung Đoạn Lục Phẩm.
Mặc dù đến tầng xuất khiếu này công pháp Thần binh càng thêm phần quan trọng.
Tu vi bị chênh lệch một hai phẩm không đáng ngại nhưng thực lực tăng lên âu cũng là chuyện tốt.
“Hẳn là tâm cảnh tăng lên dẫn đến điều này” Tân Trạm âm thầm suy xét, gần đây mình không có sử dụng đan dược hay cỏ thần nào để tăng linh khí, còn những nội đan yêu thú kia đều dung hòa hết vào trong thần hồn của Thanh Long, vậy khả năng duy nhất chỉ còn lại tâm cảnh.
“Trong ký ức mà cha để lại, tu vi cao thâm bao nhiêu thì nhu cầu về tư tưởng của tu sĩ càng cao bấy nhiêu.
Trong khoảng thời gian này, lần đầu tiên mình làm một sư phụ đúng nghĩa như vậy, chẳng những giúp nhóm người Lam Yên nâng cao tu vi, ngoài ra mình cũng thấy vai trò làm sư phụ không dễ chút nào, đây có lẽ điểm quan trọng của việc nâng cao tu vi nhỉ”
Tân Trạm như có điều suy nghĩ.
Thật ra mình nhận khá nhiều đệ tử, từ lúc tu vi mình còn chưa cao thì Mặt Thẹo và Hứa Bắc Xuyên đã đi theo mình rồi, nhưng lúc đó có ngọn núi khổng lồ là nhà họ Tô, vả lại mình cũng không có kinh nghiệm, gần như luôn dùng công pháp nuôi thả.
Tuy vậy sau khi tu vi của anh ta tăng lên thì kẻ thù cũng càng ngày càng hùng mạnh, nhóm Mặt Thẹo và Hứa Bắc.
Xuyên gần như lại tiếp tục tự tu luyện.
Còn như bây giờ, anh có thời gian và sức lực để có thể nghiêm túc truyền dạy vài điều nhưng nó thật sự không nhiều nhặn gì mấy.
Tân Trạm cảm thấy những gì mình hiểu được trong khoảng thời gian này chưa hoàn toàn phát huy tác dụng của nó, một khi chuyển hóa toàn bộ thành sức mạnh tu vi, cảnh giới của anh còn có thế tăng thêm nữa.
“Tu vi được nâng cao cũng tốt, đến Vẫn ‘Yêu Cốc sẽ an toàn hơn”
Tân Trạm tăng cảnh giới lên một mức vững chắc rồi mới tiếp tục nghiên cứu quy tắc không gian của thuật Phật Độn.
Qua hôm sau, Tân Trạm không đốc thúc nhóm Lam Yên tu luyện nữa mà chạy vào hoàng cung.
“Bệ hạ, trước đó tôi đã nói với đại sư Nam Du rằng tôi chuẩn bị đưa các thiên tài yêu tộc.
đến Vẫn Yêu Cốc, chắc ngài đã biết”
“Ta đã nghe nói về Vẫn Yêu Cốc, vào ban đêm nơi đó sẽ vô cùng nguy hiểm vì Huyết Hồn Thú xuất hiện với số lượng khá lớn.
Cậu dẫn bọn họ đi thì có chắc sẽ thành công không?” Yêu Hoàng nhăn mặt hỏi.
“Tôi chắc chẩn tám mươi phần trăm”
“Vậy hai mươi phần trăm còn lại thì sao?”
Yêu Hoàng sửng sốt.
“Nếu không may thì rất có thể toàn bộ đều sẽ bị tiêu diệt” Tân Trạm thành thật.
“Tân Trạm, cậu dám giở trò với ta ư!” Yêu Hoàng giận dữ trách, liên đoàn yêu tộc sắp sửa bắt đầu, thế nhưng nếu anh lỡ hại chết thiên tài yêu tộc thì còn so bì cái nỗi gì nữa.
“Vì vậy tôi mới cần Yêu Hoàng bệ hạ giúp đỡ đây” Tân Trạm nhếch môi cười nói: “Tôi muốn mượn áp lực của Lăng Nhật Yêu Hoàng trên thư viện tầng năm”
Tân Trạm đã suy nghĩ rồi, ban đầu mình dựa vào áp lực của đầu lâu màu vàng kim mới diệt phần lớn Huyết Hồn Thú ở Vẫn Yêu Cốc tránh được một kiếp Lăng Nhật Yêu Hoàng là Yêu Hoàng đầu tiên trở thành hoàng đế vào năm đó nên chắc.
hẳn áp lực của ông ấy sẽ không thua kém đầu lâu.
“Nhất định phải đi sao?” Tuyệt Nhật Yêu Hoàng do dự hỏi: “Ta thấy tu luyện tại sơn cốc cũng rất hiệu quả mà?”
“Nó có khác biệt chứ, trong sơn cốc thiếu hoàn cảnh chém giết, nói cách khác thiên tài yêu tộc thiếu khả năng thực chiến nhất” Tân Trạm trịnh trọng lắc đầu nói: “Tôi không nói về việc mài giữa mà là kiểu đánh giết có sống và chết, chỉ có hoàn cảnh như thế mới có thể chui rèn được kinh nghiệm phong phú”
“Những con Huyết Hồn Thú trong Vẫn Yêu Gốc kia đủ mức tàn nhẫn và mạnh mẽ, hơn nữa nếu chúng bị giết chết sẽ không có gì đáng tiếc, đó là thích hợp nhất”
“Được rồi, ta có thể giao tín vật áp lực tổ tiên để lại cho cậu nhưng ta muốn phân ra một hồn phách ra đi theo cậu, nếu cảm thấy tình thế không ổn thì ta sẽ dẫn họ rời khỏi đó, còn về cậu, hừ!” Tuyệt Nhật Yêu Hoàng kiêu ngạo hừ một tiếng.
Tân Trạm bất đắc dĩ lắc đầu, anh cảm thấy dường như Yêu Hoàng đã đoán được ý nghĩ muốn mượn tín vật