“Sư phụ Tần, chúng ta?”
Lam Yên nhìn Tân Trạm, hỏi anh thứ tự trước sau.
“Các người vào trước, tôi sẽ ở đây giúp các người lược trận, nhớ rõ lời căn dặn của ta, không được sơ suất” Tân Trạm nhắc nhở.
Đây là chuyện mà trước đây Tân Trạm đã đáp ứng với Yêu Hoàng, hơn nữa thời gian ở chung với nhau gần đây cũng khiến Tân Trạm không hy vọng bọn họ xảy ra điều bất trắc.
Mà bản thân chỉ có một nửa thời gian so với bọn Lam Yên, lại cần đi lấy bảo vật nơi trung tâm kia, sau khi bước vào trận pháp nguy hiểm khó lường, một khi xảy ra chút tình huống thì khó mà bảo đảm được tình trạng bản thân, cho nên Tân Trạm phải chăm sóc cho bọn họ ra ngoài an toàn trước.
Mọi người gật đầu, mà người dẫn đầu tiến vào trong bão gió là Lam Yên, cô tôi vô cùng cẩn thận, chậm rãi bước vào.
Tân Trạm phủ một tia thần thức lên người Lam Yên, không ngừng chỉ điểm phương hướng cho cô ta.
Trận pháp bố trí trong bí cảnh Yêu Hoàng này ảo diệu như áp lực trận pháp của Tàng Thư Các, Tân Trạm vừa hộ pháp cho Lam Yên, vừa nghiên cứu sự ảo diệu của trận pháp này.
Đối với Yêu Tộc mà nói, thời gian vô cùng dư dả, Tân Trạm đưa thần thức khóa chặt trên đám người bước vào trận, vừa có thể cảm giác được trạng thái của bọn họ, tỉ lệ gặp nguy hiểm sẽ rất thấp.
Dưới sự cổ vũ của Tần Trạm, Lam Yên đột phá được tầng thứ tư của bí cảnh, lấy được một bộ công pháp gần như cực phẩm, đồng thời trong đôi mắt ngập tràn sự vui mừng.
Hàng người Cốt Lâm, Lịch Ám Trọng trước sau tiến vào, dưới sự chỉ đạo của Tân Trạm cũng đều lấy được bảo vật phù hợp với trạng thái cực hạn của riêng mình, người người đều hoan hỉ vô ngần.
Thạch Chấn lại càng hiếm thấy, giây phút cuối cùng lấy được hai món bảo vật, mặc dù ra ngoài trong tình trạng thương tích đầy mình, vết thương cũng không phải nhẹ, nhưng khuôn mặt lại sáng rực.
Cuối cùng đến lượt Tân Trạm.
“Sư phụ Tân, cố lên”
“Sư phụ Tân, chúng tôi đợi tin tốt của người”
Đám người Lam Yên, Thạch Chấn đều nhìn về phía Tần Trạm, trong mắt vừa có sự lo lắng, cũng có sự kỳ vọng.
Lúc này khí tức ngoại thể của Tân Trạm hoàn toàn không thay đôi, đủ để trấn giữ trận pháp, sau đó anh sẽ bước nhanh vào trong bão gió ấy.
Ở bên ngoài cảm nhận được bão gió cát vàng hoàn toàn không giống với thực tế được trải nghiệm, Tân Trạm vừa bước vào đã nghe thấy tiếng gió điên cuồng rít gào, trước mắt chỉ độc cát vàng.
Mà những hạt cát bị bão gió bao bọc, đánh lên trên người thỉnh thoảng phát ra tiếng lốp bốp.
“Đây mới chỉ là tầng một bí cảnh, nếu là hạt cát ở trong cùng nhất, chỉ sợ thật sự có thể xuyên qua xương cốt con người”
Tân Trạm bay lên, hướng vào bên trong, anh bóp nát một viên cát không biết kết cấu là gì, nhưng lại rất cứng chắc, dường như Tân Trạm có suy nghĩ gì đó.
Mà trên cánh tay Tân Trạm lúc này đã nhiều thêm một vệt mờ mờ, giống như một nén nhang vậy, thời gian trôi qua sẽ không ngừng bị ngắn lại Nếu Tần Trạm biến mất trong này, còn chưa thể thoát ra được thì sẽ giống như thiên tài nhà họ Thác kia, bị chôn thân tại đây.
Bí cảnh Yêu Hoàng có bảy tầng, bốn tầng đầu tiên không hề có trở ngại với Tân Trạm, anh nhanh chóng đi qua, không ngừng tiến đến gần trung tâm.
“Tần Trạm đó bắt đầu rồi”
Trừ đám người Lam Yên Cốt Lâm đang ở bên ngoài trận pháp quan tâm.
Trong sơn cốc bên ngoài bí cảnh, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng cùng trưởng lão hộ trận cũng chú ý quan sát mọi thứ.
Trước mắt bọn họ có một vầng sáng cực lớn đang trôi nổi, cảnh vật bên trong dao động, đang không ngừng phản chiếu nhất cử nhất động của Tân Trạm.
Sau khi nhanh chóng xuyên qua bốn tầng bão gió, đến được tầng thứ năm, tốc độ của Tân Trạm chậm xuống rõ rệt.
“Trưởng lão, ông xem Tân Trạm có bao nhiêu cơ hội có thể lấy được Ngọc Giản?” Nhìn nhìn vầng sáng, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng hỏi.
Ông lão đã giữ ở đây hơn hai trăm năm, từng là thuộc hạ của Lăng Nhật Yêu Hoàng, đối với bí cảnh Yêu Hoàng này, không ai có thể hiểu hơn lão.
Ông lão nghe vậy thở dài một tiếng nói: “Tôi biết tên nhóc này có công với Yêu Tộc, nhưng nói một câu bệ hạ không thích nghe, xác suất Tân Trạm lấy được bảo vật trung tâm, không được một phần”
“Thấp như vậy sao?”
Lông anh Yêu Hoàng nhảy lên mãnh liệt.
Ông ta vốn nghĩ khả năng không được cao, nhưng không nghĩ tới lại thấp đến như vậy.
“Bệ hạ, trên thực tế trong hơn hai trăm năm nay, người có được bảo vật