Đây là lần đầu tiên Ngu Như Mỹ lộ ra ánh mắt như thế, cho tới nay, đôi mắt cô ta đều rất quyến rũ, mà lần này hơi phức tạp.
Lo lằng, hoảng sợ, cầu xin xen lẫn nhau, khiến Tần Trạm cảm thấy trong lòng không thoải mái.
“Bốp!!
Người bên cạnh Tiêu Dĩnh Thiến tát bốp vào mặt Ngu Như Mỹ một cái, tuy cái tát này đã thu lực, nhưng vẫn khiến khóe miệng Ngu Như Mỹ tràn ra máu, “Cô là cái thá gì chú, còn cần cô giới thiệu sao?” Tiêu Dĩnh Thiến lạnh giọng nói.
“Thực xin lỗi, bà Tô, là tôi lỗ mãng rồi.” Ngu Như Mỹ củi đầu, che mặt nói.
Tiêu Dĩnh Thiến hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Ngu Như Mỹ nữa.
Bà ta thở dài nhìn Tần Trạm, nói: “Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đúng không?””Đúng vây.” Thải độ của Tấn Trạm vẫn không kiêu ngạo không siểm ninh như cũ: “Nhưng tôi nghĩ sẽ không phải là lần cuối cùng.”
Tiêu Dĩnh Thiến đánh giá Tần Trạm, hip mắt nói: “Trái lại cậu có vài phần giống lão già chết tiệt kia, chẳng trách ông ta sẽ nhìn trúng cậu.”
“Lão già chết tiệt” này, đương nhiên là chỉ ông Tô – Tô Phát.
Tân Trạm không nói gì, trong mắt lộ ra vẻ lạnh nhạt.
Loại lạnh nhạt này, khiến Tiêu Dĩnh Thiến vô cùng khó chịu.
Bà ta là người có thân phận, quen nhìn người khác phía dưới, giống như mọi thứ đếu bị bà ta giảm dưới chân.
“Được lắm.” Tiêu Dĩnh Thiến gật đầu: “Trái lại có chút gan dạ sáng suốt.”
“Nếu không có can đàm, đã không dám khiêu khích nhà họ Tô.” Tần Trạm nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng.
Tiêu Dĩnh Thiến cũng không nhịn được nở nụ cười, ảnh mắt bà ta tàn nhẫn nhìn Tấn Trạm, nói: “Tán Trạm, cậu cần gì phải bước vào thủ đô chứ? Nếu ở Tân Châu,có lẽ có thể sống hạnh phúc cả đời?!
“Đến thủ đô này, tôi vẫn có thể sống vui vẻ” Tấn Trạm nói: “Nói không chừng còn vui vẻ hơn.”
“Được!” Tiêu Dĩnh Thiển nheo mắt: “Chúng ta đợi coi.
Sau khi nói xong, Tiêu Dĩnh Thiên quay đầu rời đi. Bà ta đi được vài bước, bỗng nhiên xoay người lại nói: “Ba ngày sau nhà họ Tô có một bữa tiệc tối, có dảm dẫn theo bạn cậu tới tham dự hay không?!
“Có gì không dám chứ!” Tần Trạm hừ lạnh nói. “Được, vậy tôi ở nhà họ Tô đợi cậu.” Tiêu Dĩnh Thiến lạnh giọng nói.
Tần Trạm lại lắc đầu nói: “E rằng dám, nhưng cũng chưa chắc, tôi và nhà họ Tô các bà không có giao tình gì, ăn cơm cũng tẻ nhạt vô vị.”
Tiêu Dĩnh Thiến cười mia nói: “Tôi còn tường cậu thực sự có can đàm có, không nghĩ tới chi giòi nói mom “Tùy bà nghĩ sao thì nghĩ * Về mặt Tần Trạm không đổi nói.
Tiêu Dĩnh Thiến đáp, sau đó nâng chân đi vào trong chiếc xe Rolls – Royce của bà ta.
Mãi đến khi bà ta rời đi, Phường Hiếu Điệp môi thờphào nhẹ nhõm một hơi.
“Đây là độc phụ Tiêu Dĩnh Thiến tiếng tăm lừng lẫy ở thủ đô ?” Gương mặt Phương Hiểu Điệp sợ toi mức trắng bệch: “Đúng là không phải lời đồn.”
Tần Trạm khinh thường nói: “Không phải từ trước tới nay em vẫn luôn uy phong sao? Hôm nay làm sao vây?!
Phương Hiểu Điệp cau mày nói: “Anh không biết đầu, Tiêu Dĩnh Thiền này lòng dạ độc ác, làm việc rất tuyệt tinh, còn giày vò là số một, rất nhiều người đều SỞ bà ta.”
Tần Trạm không nói gì, mà xoay người nhìn về phía Ngu Như Mỹ, hỏi: “Cô không sao chứ?!
Ngu Như Mỹ lau máu tươi ở khóe miệng, cô ta châm một điều thuốc, có chút tự giễu nói: “Không sao thị thế nào? Loại người xuất thân như rễ cỏ như tôi muốn đứng vững, sao có thể không chịu chút khổ da thít.”
Tần Trạm lập tức cảm thán trong lòng, Ngu Như Mỹ là một người phụ nữ, hiện giờ có thể dừng bước ở thủ đô, ai cũng không biết đã trải qua những chuyện gi “Không sao, đợi tôi diệt nhà họ Tô, đến lúc đó sẽ cho cô làm phú bài” Tấn Trạm vì xoa dịu bầu khôngkhi, nói đùa.
Ngu Như Mỹ dụi tắt điều thuốc, cười nói: “Tôi sẽ nhở kỹ đấy… Một cái tát này anh trả thay