Đám người này sợ tới mức gương mặt trắng bệch, nhao nhao lùi lại mấy bước.
“Vậy mà Tần Trạm này không chết, sao có thể có chuyện này được!” Có người kinh hãi kêu lên.
Lúc này, bọn họ bắt đầu hơi sợ rồi.
“Các vị đừng lo lắng.” Lúc này Tùng Bách Đạt thản nhiên nói: “Tần Trạm không chết, là vì cái vạc mà cậu ta nói. Nhưng dù vậy, cậu ta vẫn bị thương rất nặng, không đáng nhắc tới, chỉ cần các vị liên thủ, cậu ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ.”
Những lời này vang lên, lập tức chiếm được sự tán thành của mọi người.
“Không sai, cậu ta đã là nỏ mạnh hết đà rồi.”
“Các vị nhanh ra tay đi, cùng giết cậu Mọi người nhao nhao rống to, lại dấy lên khí tức trong cơ thể.
Tần Trạm lạnh lùng nhìn mọi người, anh giận dữ quát một tiếng, ánh sáng màu vàng kim lại tỏa ra!
“Đến đây đi.” Tần Trạm cất cái vạc, thờ ơ nhìn mọi người.
“Ha ha, có chút thú vị.” Cách đó không xa phong thủy sư bên cạnh doanh nhân giàu có thủ đô nói: “Còn trẻ tuổi đã có tu vi như thế, thật sự khiến người ta giật mình.”
Chúc Diêu thì đánh giá Tần Trạm, không biết đang nghĩ gì.
Từ đầu tới cuối, cô ta đều không ra tay, nhưng vẫn luôn nhìn chằm chằm Tần Trạm.
“Ra tay đi!” Tùng Bách Đạt hét to một tiếng, bỗng nhiên giơ tay đánh tới!
Đúng lúc này, bỗng nhiên trên bầu trời lướt qua một bóng đen!
Bóng đen này từ giữa không trung hạ xuống, đứng trước mặt phong thủy sư kia.
“Hửm?” Người thần bí này xuất hiện, khiến mọi người dừng động tác trong tay.
Không biết vì sao, người thần bí này khiến người ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm!
“Giao đá Hắc Ngọc ra đây.” Rõ ràng là giọng người thần bí đã trải qua bí pháp đặc biệt che giấu, nghe vô cùng kỳ lạ.
Nghe thấy những lời này, phong thủy sư kia tiến lên trước một bước, cười mỉa nói: “Cậu đây là muốn cướp trắng trợn sao?”
“Giao đá Hắc Ngọc ra đây!” Người thần bí lại lặp lại.
“Cậu muốn chết!” Phong thủy sư nổi giận hét lên một tiếng, giơ tay tóm lấy người thần bí kia!
Người thần bí khẽ hừ một tiếng, thân thể anh ta nhẹ nhàng chớp lóe trốn tránh đi, ngay sau đó, ngọc chưởng của anh ta vươn tới, đánh bay phong thủy sư này ra xa mấy chục mét!
Cao thủ!
Trong lòng mọi người cùng hiện lên từ này!
Người thần bí này, quả nhiên không phải người thường!
Sau đó người thần bí bước tới, giẫm lên ngực phong thủy sư.
Anh ta lạnh giọng nói: “Giao đá Hắc Ngọc ra đây!”
“Cậu muốn chết! Cậu có biết nơi này là nơi nào không? Cửa hiệp hội võ đạo thủ đô đấy!” Phong thủy sư kia giận dữ hét.
Vừa dứt lời, bên trong hiệp hội võ đạo thủ đô có hơn mười người đi ra. Khiến người ta giật mình chính là, vậy mà những người này đều là võ tông!
Thực lực của hiệp hội võ đạo thủ đô, thấy rất rõ!
Người cầm đầu đúng là Thương Trụ, ông ta lạnh nhạt nhìn người mặc đồ đen, nói: “Lá gan của cậu không nhỏ đâu, dám cướp đồ ở cửa hiệp hội võ đạo thủ đô? Điên rồi có phải không?”
“Ha ha, nhiều năm trôi qua như thế, còn chưa có ai dám gây chuyện ở cửa hiệp hội võ đạo thủ đô đâu.”
Người thần bí nghe thấy những lời này cũng không hoảng hốt, anh ta nhìn về phía Thương Trụ, giọng nói tràn ngập châm chọc: “Vừa rồi hơn bốn mươi người bao vây tấn công một người, sao không thấy các ông ra tay?”
Vẻ mặt Thương Trụ lập tức thay đổi, á khẩu không trả lời được.
Ông ta có chút thẹn quá hóa giận nói: “Vừa rồi chúng tôi đang bận chuyện quan trọng!”
“Đang bận chuyện quan trọng sao?” Người thần bí cười nhạo một tiếng: “Tôi vừa mới tới các ông liền đi ra, là trùng hợp à, hay là các ông vẫn luôn ở trong chỗ tối nhìn chằm chằm?”
“Cậu!” Thương Trụ giận tím mặt, gương mặt đỏ lên!
Đúng như lời người thần bí này nói, bọn họ đã sớm chú ý tới cảnh tượng ở cửa, nhưng mà chậm chạp không ra tay.
Nếu có thể mượn tay những người này diệt trừ Tần Trạm, không biết bọn họ sẽ vui cỡ nào, sao có thể ra tay ngăn cản.
“Bớt nói linh tinh đi.” Thương Trụ giận dữ quát: “Dám can đảm cướp đồ ở cửa hiệp hội võ đạo thủ đô, quả thực là cả gan làm loạn! Nhanh bó tay