“Quan hệ của tôi và gia đình hơi vấn đề. Dù tôi đồng ý trở về, bọn họ cũng sẽ không để tôi hỗ trợ.” Khương Mạch Liên thở dài nói. “Biết rõ, đến lúc đó bà nói cho tôi thời gian và đặc điểm là được rồi.” Tần Trạm thống khoái đồng ý.
Rồi tạm biệt Khương Mạch Liên.
Tần Trạm gọi điện thoại cho Gia Cát Hưng. “Dược Vương? Cậu Trạm, cậu cũng biết Dược Vương vô cùng quý giả, rất ít khi xuất hiện ở Việt Nam, được bán thì càng ít. Nhưng tôi sẽ cố gắng chú ý, một khi có người bán ra, tôi sẽ lập tức mua.”
Sau khi trả lời, Gia Cát Hưng nghĩ một lát rồi lại nói: “Đúng rồi Cậu Trạm, tôi cảm thấy có thể liên lạc với Tăng Lực một chút. Gần đây tôi nghe nói, mấy hội đánh giá ở phương Tây đều có người đang lắm le Dược Vương, có thể bên đó sẽ dễ có người bán.”
“Được rồi, bây giờ tôi sẽ liên lạc với cậu ta luôn.”
Tần Trạm vỗ đầu một cái. Thật sự là bận rộn đến choáng váng đầu óc.
Đúng vậy, bí cảnh Cực Quang Đảo vừa mới kết thúc. Võ giả đến đó cơ bản đều là người ở đại lục phương Tây. Chúng ta chỉ đến đó để tìm một lát đã tìm được rất nhiều thứ có ích, huống chi là những võ giả chuyên môn tìm kiếm linh được no.
Tần Trạm gọi điện thoại cho Tăng Lực. “Cậu Trạm, tôi hỏi thăm một chút rồi. Cuối tuần ở chỗ này của chúng ta chắc chắn sẽ có đấu giá, có vài cọng Dược Vương sẽ được bản. Có muốn tôi giúp cậu mua không ạ?”
Sau khi nghe Tần Trạm hỏi thăm, Tăng Lực lập tức điều tra rồi trả lời. “Cuối tuần à? Không cần, tôi định đi đến đại lục phương Tây một chuyến.”
Tân Trạm nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định tự mình đi một chuyển.
Nếu chỉ là một hai gốc Dược Vương, giao phó cho Tăng Lực, Tân Trạm cũng coi như là yên tâm.
Nhưng nếu là một số lượng lớn Dược Vương, với khả năng của Tăng
Lực tại phương Tây, chỉ sợ không gánh nổi bảo vật quý giá như thế này.
Dược Vương liên quan đến việc mẹ anh có thể khôi phục tu vi hay không, Tần Trạm chắc chắn không thể qua loa.
Tân Trạm chỉ cảm thấy hơi đáng tiếc, bên trong bí cảnh Cực Quang Đảo chắc chắn sẽ còn rất nhiều gốc linh dược Dược Vương.
Nếu anh có thể đi vào bên trong bí cảnh, nhu cầu linh được chắc chắn sẽ được giải quyết triệt để.
Đáng tiếc sự tồn tại của bị cảnh này là do dị biển của trận pháp Vạn Luyện Tông Hộ Tông gây ra.
Dù là Nhị Lão Hắc Bạch cũng không thể khống chế, mở ra bí cảnh lại được.
Chỉ có thể chờ Tần Trạm bước vào giai đoạn truyền thừa tiếp theo.
Mấy ngày sau đó, Tân Trạm luôn hầu hạ bên cạnh mẹ.
Tất cả mấy cọng Dược Vương mang về được từ Vạn Luyện Tông đều luyện thành đan dược, sau khi ăn được một tuần, quả nhiên khí sắc đã tốt lên rất nhiều.
Tân Trạm lại dẫn Châu Cẩm đi vào thủ đô, đầu tiên thì mua sắm trước.
Lần này, quản lý Tống dẫn người tự mình ra mặt đón tiếp, vô cùng coi trọng bọn anh.
Ngược lại, không xảy ra câu chuyện máu chó gì nữa.
Sau đó Tần Trạm lại dẫn mẹ đi thưởng ngoạn các danh lam di tích cổ, thử ăn các loại đặc sản.
Mấy ngày tiếp theo, nụ cười trên mặt Châu Cẩm từ đầu đến cuối chưa từng ngừng, Tần Trạm cũng cảm thấy rất vui vẻ.
Một ngày nọ, trên đường về nhà. “Thật ra, mẹ chưa từng nghĩ đến có một ngày con sẽ trở thành tu tiên giả. Ba mẹ con đều hi vọng con là phàm nhân, có thể sống cuộc sống của người bình thường.” Châu Cẩm nói. “Tu tiên, thật sự quá khổ, còn có nguy hiểm trùng điệp, phải chứng kiến nhiều lòng người hiểm ác.”
“Nhưng trời xui đất khiến con đã bước lên con đường này rồi.” Tân Trạm đẳng chất cười một tiếng.
Đột nhiên anh hơi hiểu ra, tại sao ba lại muốn giao anh cho cụ
Lâm.
Không chỉ vì cụ Lâm lương thiện, mà còn là vì ông ấy là người bình thường. “Tất cả là tại mẹ, nếu không do chuyện năm đó, mẹ chắc chắn sẽ không để con ăn nhờ ở đậu.” Châu Cẩm áy náy nói. “Mẹ, tất cả đều là do người thân bí hại. Với lại, nếu con không tu tiên, mẹ nghĩ con còn làm gì được nữa?” Tần Trạm không muốn để cho Châu Cẩm đau lòng nữa, ngắt lời mę đề tài. đổi
Châu Cẩm nghĩ nghĩ. “Có lẽ làm minh tinh điện ảnh cũng không tệ.”
“Minh tinh à.” Tần Trạm cười khổ một tiếng. Anh thật sự không ngờ đến chuyện này.
Trở lại Tân Môn, Tần Trạm lại bắt đầu phiền não.
Thủ đô và gần thủ đô anh đã đi hết rồi, ngày mai nên đi đâu đây?
Nếu là tu luyện, anh biết không hề ít, nhưng còn sống hưởng thụ thì mình cũng không thể mỗi ngày dẫn mẹ đi dạo và mua sắm được.
Đối với chơi, Tần Trạm không hiểu nhiều lắm.
Mặc dù