Mặc dù cuối cùng, gia sản của Nhà họ Trịnh đã trở về hơn một nửa, nhưng không có huyền cảnh luyện được, chỉ sợ ngày sau Nhà họ Trịnh, cũng không còn cơ hội để tranh bá với nhà họ
Khương nữa. Đương nhiên, nửa phần gia sản còn lại Tân Trạm lại bán cho Nhà họ Trịnh.
Đổi được thì là không ít linh dược. “Gia chủ nhà họ Trịnh, thuận buồm xuôi gió, biệt viện này nếu tôi còn từ chối không nhận nữa thì cũng không hay
Một lát sau, gia chủ nhà họ Khương chủ lấy tư thế của người chiến thắng, cười tủm tỉm đứng ở cổng, vui vẻ đưa tiền người nhà họ Trịnh rời đi. “Khương Thành Đông, còn nhiều thời gian.
Gia chủ nhà họ Trịnh hừ lạnh một tiếng
Người nhà họ Trịnh trước đó luôn kiêu căng khinh người, hiện tại lại xám xịt rời đi.
Ngay cả biệt viện của nhà mình cũng đều ném đi. Đến cả Trịnh Đồ, đều rụt cổ lại, sợ bị Khương Mạch Hàn trào phúng.
Chờ sau khi người nhà họ Trịnh rời đi. “Gia chủ nhà họ Khương, cái sương mù có độc ở trong bí cảnh, ông có biện pháp xử lý nào không?” Tần Trạm mở miệng hói.
Mặc dù anh cũng có chút biện pháp, nhưng khá là phiên toái, anh ta vẫn nên hỏi Nhà họ Khương đi.
Nhưng không đợi Tần Trạm nói xong, Gia chủ nhà họ
Khương liền cười nói: “Anh yên tâm đi, Nhà họ Khương chúng tôi am hiểu nhất chính là giải thuốc độc, sương độc này, tôi có biện pháp loại bỏ.”
“Loại đồ tốt như Huyền cảnh luyện dược, đặt ở trong tay của Nhà họ Trịnh, quả thực là phung phí của trời. “Kia thật không biết nên cảm ơn ông như thế nào.” Tần Trạm cười nói cảm ơn. Có huyền cảnh này, thì tương đương như việc anh đang liên tục tu luyện, về sau có thể luyện ra được đan dược cấp cao, cũng không phải là không có khả năng “Không cần khách khí, như ngày sau Nhà họ Khương chúng tôi có cần, anh cho tôi mượn dùng một chút thì tốt.” Gia chủ nhà họ khương cười nói. “Cái này thì không thành vấn đề.” Tân Trạm nói.
Ở lại biệt viện một đêm, Tân Trạm nói muốn rời đi. Gia chủ nhà họ Khương đồng ý, chờ sau khi loại bỏ được hết sương độc đó, sẽ đưa đến chỗ của Tân Trạm.
Trở lại biệt viện của mình.
Luyện đan dược một ngày, Tân Trạm cũng cảm giác có chút mỏi mệt, ngã đầu liền ngủ.
Chờ đến khi anh tỉnh lại, đã là đêm khuya.
Nhìn thoảng qua điện thoại, Tân Trạm kinh ngạc phát hiện, vậy mà anh lại ngủ một giấc ba ngày. Lấy tu vi Nguyên Anh để luyện chế đan dược cấp sau, vẫn là quá mức tiêu hao sức lực, về sau không thể liều mạng như vậy được nữa.
Tân Trạm thở hắt ra, đi ra khỏi cửa phòng. “Cậu chủ Tần, anh đã tỉnh.
Mấy vị võ giả canh gác, nhìn thấy Tân Trạm thì lập tức chào
Lại có người đi thông báo với Tăng Lực.
Tăng Lực và ông chủ Tăng cũng đều không ngủ, nhìn thấy
Tân Trạm thì lập tức đi tới.
Tân Trạm ngủ ba ngày, bọn họ cũng đều có chút lo lắng. Trước kia nhà họ Tăng, nhiều ít vẫn là bởi vì thực lực của Tần Trạm cho nên mới gia nhập. hỏi.
Nhưng sau khi bị những hành động của Tân Trạm chính phục, hiện tại bọn họ đã hoàn toàn trung thành,
Tăng Lực kế một chút chuyện gần nhất chuyện chiếm đoạn sản nghiệp với Tân Trạm
Tàn Trạm nghe được nhưng không tập trung, chẳng biết vì sao, anh cảm thấy có chút bực bội.
Đột nhiên đầu óc có chút khó tập trung.
Giống như cảm giác được đêm nay sẽ có việc gì đó xảy ra. Tăng Lực nhìn thấy Tần Trạm đột nhiên khoát tay áo, đứng “Cậu chủ Tân. dậy, đứng ở trong viện, không khỏi sững sờ.
Tân Trạm hơi nhằm mắt lại, lắng nghe tiếng ve kêu, tiếng gió thổi cây cối vang lên xào xạc.
Trên bầu trời, ánh trăng trên cao, tỏa ra ánh sáng.
Tân Trạm đứng thẳng người lên, đứng ở dưới ánh trăng. Tu luyện tới cảnh giới này, Tân Trạm đối với nguy hiểm, đã có một chút cảm ứng.
Anh cảm giác được, ở sâu trong bóng tối ở bên ngoài, có một tía nguy hiểm, đang tới gần.
Tiếng gió dân dẫn biến mất, ve không còn kêu nữa, xung quanh đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh. “Đi mở cửa.
Tân Trạm đột nhiên mở to mắt.
Mấy võ giả canh gác, không hiểu ra sao, nhưng vẫn mở rộng cửa lớn.
Tân ạm đưa thần thức ra, bao trùm bốn phía. Cách đó không xa bên trong núi rừng, đột nhiên vang lên một tiếng hừ nhẹ. Tân Trạm dùng thần thức để thăm dò, bông cảm nhận được hơi nóng.
Hiển nhiên đối phương cũng đã phát hiện ra anh.
Một chớp mắt sau đó, có hai bóng dáng, đi ra từ trong đêm đen thăm thẳm.
Tân Trạm nhìn về phía hai người.
Phía trước là một thanh niên mà một bộ quần áo màu xanh, hai mắt hẹp dài, gương mặt kiêu ngạo. khi thế của võ giả xoay chuyển ở trên người anh