“Nếu như cung điện này là của tôi, tôi sẽ đề nghị lập tức đem tượng đá này đều phá hủy. Tất cả đều đạp nát”
“Tân Trạm. Mấy người kia đều sững sở. “Cậu Tân, đây chính là văn vật trăm năm trước, tại sao lại đập nát” Natalie kinh ngạc nói. hói. “Tân Trạm, tượng đá này có vấn đề gì không?” Sở Hinh Viên “Cái Phật tượng này là tà vật, nếu có người ở lại đây lâu dài, khẳng định sẽ xảy ra chuyện” Tần Trạm lắc đầu nói. “Cậu Tân thật sự là lợi hại, đến cả vu thuật cũng hiểu.
Natalie cười cười, căn bản không có coi ra gì. Dưới cái nhìn của cô ta, tên Tần Trạm này hoàn toàn là bởi vì gặp được vàng bạc ở trong hoàng cung và câu chuyện lịch sử, có chút ghen ghét, cố ý làm màu mà thôi.
Tân Trạm cười cười, cũng không để ý.
Rất nhanh mấy người liền đi tới để quay phim, chụp ảnh. Nơi này là một góc ở hoàng cung, không ít người ở đây vừa đi vừa về bận rộn.
Một người đàn ông có râu quai nón, đang chỉ huy công việc của bọn họ.
Nghe được Natalie gọi gã ta, người đàn ông đi tới. “Cậu Tần, xin chào!”
Để Tân Trạm có chút kinh dị, Berg vậy mà nói tiếng Việt Nam rất lưu loát. “Khi tôi còn bé, từng theo cha mẹ tại Việt Nam ở vài chục năm, cho nên đối Việt Nam hiểu rõ vô cùng. Berg nói.
Mấy người trò chuyện một phen, Berg lại lắc đầu như trống lúc lắc. “Cái này không được, anh đầu tư vào bộ phim khác của tôi, tôi rất hoan nghênh, nhưng câu chuyện của phim lấy bối cảnh phương đồng cổ đại thì không được”
“Làm sao, không phải ông rất hiểu rõ về Việt Nam sao?” Tân
Trạm kỳ quái nói. “Cũng là bởi vì hiểu rất rõ.
Berg tự tin nói: “Tôi rất si mê văn hóa của Việt Nam, thích nhất chính là võ hiệp, tiên hiệp. Ở mười mấy năm trước, đã có suy nghĩ quay chụp một bộ phim tiên hiệp, nhưng chính là bởi vì như vậy, cho nên mới không thể đồng ý với anh được. “Đạo diễn Berg, vì sao lại vậy?” Sở Hinh Viên khó hiểu nói. “Bởi vì tôi cảm thấy cái đề tài này quả tốt rồi, cho nên tôi đã sớm biên soạn kịch bản, hơn nữa còn rất hay. Tôi cam đoạn cải phim nhựa này có thể nổi tiếng, cho nên tôi không nhận bất kỳ khoản đầu tư nào.
Berg có chút kiêu ngạo nói. “Thật xin lỗi Cậu Tần, tôi đối với tác phẩm của mình rất coi trọng nên không thể chịu đựng bất cứ yêu cầu đầu tư vô lý nào được.
Giọng điệu của ông ta chắc như đinh đóng cột, hơi có chút vênh vào hung hăng. “Vậy bỏ đi.
Tân Trạm cũng không quan tâm lắm, trên thế giới này có nhiều đạo diễn như vậy, anh cũng không cần thiết treo cổ trên một ngọn cây này. Sở Hinh Viên thì lại có chút tiếc nuối, tác phẩm để Berg tự tin như vậy nhất định phải rất đặc sắc, chỉ đáng tiếc không biết có ta có cơ hội gia nhập hay không. Ngay tại lúc mọi người định chia ra mỗi người một ngả thì một nhân viên vội vàng hấp tấp chạy tới: “Đạo diễn không xong rồi, vương thất bên kia cho người tới, yêu cầu chúng ta lập tức rời đi.”
“Đây là có chuyện gì?”
Berg kinh hãi, đây tác phẩm của ông ta, mỗi một tình tiết đều rất quan trọng, nhưng làm theo lời của vương thất bên kia, không cho phái này đi. “Vương thất nói với chúng ta, nếu làm hư cái tượng Phật này, nhất định phải trả giá.
Tần Trạm đang chuẩn bị rời đi, nghe được Phật tượng, lại nhíu mày.
Berg vội vã theo nhân viên mà đi, Tần Trạm nghĩ nghĩ, cũng đi theo sau.
Quả nhiên, bọn họ lại về tới vườn hoa trước đó.
Lúc này mười hai vị Phật tượng, có một cái đã rơi ở trên mặt đất, chỗ va chạm trên tượng đá đã xuất hiện một chút vết rạn. Một ông lão quý tộc đang đau lòng vuốt ve nơi bị hư hại. “Các người cút, cút hết đi cho tôi!” Ông ta chỉ vào đám người của Berg nổi giận mắng. “Ai bảo các người đến đây.
Berg cũng tức giận, nơi này cũng không phải là địa điểm vương tử cho bọn họ quay chụp. “Bên này tương đối mát mẻ, cho nên lúc không có chuyện gì làm, có nhân viên thích ở nơi này nghỉ ngơi.” Phó đạo diễn chạy tới, lau mồ hội nói.
Lúc này mấy người bảo vệ đi tới, chuẩn bị mời bọn họ rời đi. Berg lập tức sứt đầu mẻ trán, đang giải thích cùng vị vương thất kia không ngừng.
Chỗ này vừa diễn ra lễ khai mạc, nếu như cứ bị đuổi đi như vậy thì kế