Cho dù là Khương gia chủ cũng chỉ có thể luyện chế được đan dược cấp sáu cao cấp.
Mặc dù bây giờ có toa thuốc, nhưng mà lại không có người nào có thể chế thuốc, vẫn là vô dụng. Nhưng mà Tần Trạm lại lần nữa làm dấy lên hy vọng của bọn họ.
“Bây giờ tôi có thể luyện chế ra được đan được cấp sáu, sau này, cần chờ tôi tiếp tục thuần thục thêm” Tân Trạm suy tư nói. Thông Thiên Đỉnh, có năng lực chế thuốc vượt cấp, nhưng mà cần phải ngũ hành rót vào, xem ra ngày sau mình đi Bí cảnh, cũng cần phải tìm nhiều những vật thuộc ngũ hành một chút.
Tân Trạm cũng thành thật nói chuyện này cho đám người nhà họ Cổ. Dĩ nhiên, anh giấu chuyện về Thông Thiên Đỉnh.
“Cậu Tân hỗ trợ như vậy, không biết nhà họ Cổ chúng tôi có thể giúp được điều gì cho cậu hay không?” Ông cụ Cổ nói.
Ông ta sống lâu rồi, hiểu rõ sự đời, đương nhiên cũng không tin tất cả những việc làm này của Tân Trạm đều xuất phát từ vô tình, hơn nữa, đôi bên trợ giúp lẫn nhau, ngược lại có thể xúc tiến quan hệ càng thêm khăng khít.
Tần Trạm khẽ mỉm cười, ông cụ Cổ chủ động nhắc tới, ngược lại cũng đỡ cho anh phải mở miệng nói ra.
“Tôi hy vọng trong vòng nửa năm tiếp theo đây, nhà họ Cổ có thể bảo vệ cho những người ở trong Tân Môn của tôi”
“Anh Tân Trạm, dựa vào thực lực của anh mà vẫn còn cần chúng tôi sao?” Cổ Thanh Uyên không hiểu nói. Tân Trạm cười không nói, Cổ Minh Ân lại như có điều suy nghĩ.
Trong mặt của ông cụ Cổ lỏe lên mấy cái “Chỉ cần nhà họ Cổ của tôi còn tồn tại, không có ai có thể động đến Tân Môn. Ông cụ Cổ nghiêm túc nói.
“Cảm ơn tiền bối
Tầm Trạm thở phào nhẹ nhõm.
Trong nửa năm tiếp theo, Bí cảnh sẽ được mở mang hàng loạt, rất nhiều thiên tài tụ tập.
Nếu như bản thân mình muốn leo được đến đỉnh cao nhất, tất nhiên là cũng sẽ gặp gỡ tầng tầng lớp lớp hiểm trở. Tân Trạm không sợ nguy hiểm, nhưng cũng không hy vọng người trong
Tân Môn vì vậy mà bị hại. Nhà họ Cổ ở trong Thế giới ẩn có đức hạnh tốt nhất. Giao phó lại Tân Môn cho bọn họ, Tân Trạm sẽ hơi cảm thấy yên tâm.
Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Tân Trạm chủ động biểu lộ khả năng y học của chính mình.
Lúc này, ở bên trong sân nhỏ.
Tần Trạm đốt cháy đỉnh luyện dược, dứt khoát luyện chế ra Nghịch Nguyên đan tầng thứ nhất. Nhìn thấy ông cụ Cổ ăn đan dược vào xong, hơi thở chết chóc ở trên người cũng tiêu tán đi không ít.
Hai anh em Cổ Minh Ân cảm thấy giống như là đang nằm “Anh Tần, có thời gian có thể đến thăm phải Lĩnh Nam Kiếm, nhà họ Cổ tôi nhất định sẽ tiếp đón anh giống như khách quý. mơ vậy.
Cổ Thanh Uyên tiền Tân Trạm ra ngoài cửa, trong hai con người xinh đẹp tràn đầy cảm kích và sùng bái.
“Chuyện mà anh phó thác, tôi và ông nội cũng sẽ cố gắng hết sức” Cổ Minh Ân nhìn về phía Tân Trạm, vẻ mặt có chút phức tạp.
Một đêm trước, hai người bọn họ vẫn còn đang đầu tay đổi, bây giờ Tần Trạm lại trở thành ân nhân lớn của nhà họ Cổ.
Tân Trạm khẽ gật đầu, rời khỏi trang viên.
Trở lại Tần Môn.
Việc đầu tiên mà Tần Trạm làm là bế quan hồi lâu, khôi phục lại vết thương.
Rồi sau đó giao lại Tinh thạch thuận Dương cho Khương Mạch Liên. Nghe được tin tức, sau khi Lâm Tuyết Trinh hút Dương khí thuần khiết vào thì đã dẫn dẫn khôi phục trở lại, Tân Trạm cũng thở phào nhẹ nhõm.
Mấy ngày sau đó, Tân Trạm trở nên hết sức bận rộn. Ban ngày thì đi theo mẹ tu luyện bảy bố trận pháp.
Ban đêm thì ngồi xếp bằng tu luyện.
Trải qua mấy trận ác chiến với các thiên tài của Thế giới ẩn đã khiến cho Tần Trạm càng phát ra ý muốn nhanh chóng thăng cấp lên cảnh giới Hóa Cảnh.
Bất kể là Hóa Cảnh dẫn tới việc tu vi tăng lên, hay là sự tồn tại khí áp của Hóa Cảnh, đều cũng có thể tăng cường rất nhiều cho thực lực của chính mình. Buổi tối một ngày, dưới Tụ Linh trận. Vô số con rồng khổng lồ được ngưng tụ bằng Linh khí điên cuồng tràn vào trong cơ thể của Tần Trạm.
Thân thể của Tân Trạm bộc phát ra một loạt những ảnh sáng rực rỡ, bất chợt anh mở mắt ra.
“Nguyên Anh đỉnh cấp chín. Bây giờ mình đã là Nửa Bước Hóa Hảnh rồi.
Muốn tăng lên được Đại Cảnh Giới thì cần phải có lượng lớn Linh khí, xem ra phải đợi Bí cảnh mở ra.
Tân Trạm đã cảm giác được, liên tiếp mấy ngày nay, Linh khí ở trong trời đất không ngừng trở nên đậm đà. Thời đại mà Linh khí hồi phục, cũng chính là tương lai.
Đến lúc đó, các loại Bí cảnh của Cổ Tông Môn cũng sẽ lần lượt được mở ra.
“Có một số việc, nên đi làm rồi.”
Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Trạm ra khỏi Tần Môn.
“Trưởng quan Diệp có ở đây không?”
Tân Trạm đi tới chỗ của Ban An ninh, lập tức có nhân viên của Ban An ninh tiếp đãi.
Tần Trạm đã gọi điện thoại trước cho Diệp Thiên Vọng, nhưng đối phương lại vẫn luôn không thể gọi được, cho nên anh mới dứt khoát tìm tới.
“Trưởng quan Diệp ở căn cứ ngoài ngoại ô, cậu Tuần tới đây là vì muốn mài giữa thêm sao?” Nhân viên làm việc kia nói: “Trưởng quan Diệp đã từng phân phó, nếu như cậu Tần tới vi chuyện này, có thể dứt khoát đi tới căn cứ tìm ông ấy Tân Trạm khẽ gật đầu,