"Tôi? Đồ của tôi ông không xứng đang cầm
vào." Tần Tram nói.
"Hỗn xược, đừng tưởng máy đạt được một nửa hóa cảnh là có thể lên mặt. Ông đây một tay cũng có thể bẻ gây được cậu. Ông giả giận dữ nói
"Vậy ông thử đi là biết." Tần Trạm nói.
"Đúng là tìm đường chết"
Ông giả hét lên một tiếng, người đột nhiên bay ra, dùng lòng bàn tay đập vào đầu Tân Trạm. Hơi thở bùng nổ, bao nhiều sức mạnh đều bộc phát hết ra. Muốn giết chết Tân Trạm.
Những người khác đều tỏ vẻ hả hệ.Tất cả mọi người ở đó đều gan, chỉ có Trạm dám chống đối, nên họ đều mong bị giết chết.
yếu Trạm lắc đầu. Sau khi giao đầu với Diệp Vọng và Cổ Minh Ân thì không còn hứng thủ đánh nhau với mấy loại tép dịu này nữa.
Anh dang tay ra, đột nhiên một thanh kiếm dài xuất hiện, sau đó Trạm bay ra. Ông già kia còn chưa đặt chân xuống đất thì đã bị thần kiếm đâm xuyên ngực. Tất cả mọi người đều sốc nặng, không dám tin vào những gì đang xảy ra trước
"Cậu, cậu!"
Ông già miệng phun máu, tay ôm ngực, vô cùng ngạc nhiên chỉ tay vào Trạm
Một người mới đạt được một nửa hóa cảnhmà một nhất lại có thể giết chết người có cảnh giỏi cao như ông ta? Tại sao hào quang đó lại sắc nét đến như vậy?
Đến kiếp sau hãy hỏi tiền bồi đã đánh ông Phải sáng mất lên, không phải ai cũng có thể khiêu khích được
Tần Trạm đi tới, một nhát đá chết ông giả.
"Năm đó lúc bị người khác hành hạ, ông không nghĩ về nỗi đau khổ tôi phải chịu đựng, bây giờ ngược lại còn nghĩ đến việc hành hung người khác, loại người như ông thật đáng chết"
A. Có một cô gái nhìn thấy lão già kia ngã xuống, sợ quá đã hét lên một tiếng
Nhưng càng nhiều người thì lại càng hứng
"Cảm ơn chàng trai ra tay cứu giúp
thú."Cậu thật lợi hại, tôi vô cùng ngưỡng mộ
Họ nói chuyện cầm chừng, lập tức lao đến ngọn đồi, định tự mình lấy lại đồ đã mất
Tân Trạm cười chế nhạo, một vầng hào quang hiện lên thu gọn những thứ đã mất vào nơi cất giấu của riêng mình.
"Anh đang làm gì vậy?"
"Anh lại lấy mấy thứ đó."
"Bỏ ra, đó là đồ của tôi." Tất cả mọi người xung quanh tức giận, chỉ vào Tần Trạm mà chất vấn Tân Trạm nhìn vào mắt họ càng thêm phần lạnh lùng. Ông già kia chèn ép họ đến sợ hãi không dám đấu tranh. Nhưng mình giết được lão giả, họ ngược lại còn nghĩ mình dễ ức hiếp. Ông già đi cướp đồ còn để lộ ra ngoài, nhất định sẽ giết tất cả bọn họ, Tân Trạm như này chẳng phải đã cứu mạng bọn họ.Nếu bọn họ hiểu chuyện thì có thể Tan Trạm không để bụng mà chia cho một phần hoặc thậm chí là toàn bộ, đáng tiếc đám người này chẳng ai biết cảm ơn. Thậm chí còn có người định bị mặt tấn công Tân Trạm từ phía sau.
"Quả nhiên Lạc Việt Ban nói rất đúng, chỉ khi bị dồn đến chân tường thì con người mới lộ rõ bộ mặt thật "
Tần Trạm phất tay một cái, vầng sáng lại lóe lên. Mọi người xung quanh bị hất bay ra ngoài. Một số tên có ý đồ hãm hại Tân Trạm thi máu chảy nhiều hơn.
"Cậu, cậu" Một tên đại võ tông đau đến không nói được thành lời
"Còn ai muốn những thứ kia thì qua đây đấu với tôi. Tân Trạm lạnh lùng nói. Đăm chiêu nhìn quanh một vòng, ai cũng cúi đầu sợ hãikhông dám đối mặt.
Sắc mặt của mọi người lại thay đổi. Tên đại võ tông vừa nãy đột nhiên nở một nụ cười Tiền bối, đây đều là những thứ vốn đã thuộc về ngài, chúng tôi nhất thời mê muội, mong ngài lượng thứ cho
"Đúng đúng đúng, vốn dĩ nó thuộc về ngài
Tần Trạm lắc đầu quay đi.
Tần Trạm và Diệp Thành cùng trao đổi kiến thức về thần thức xác định xem vị trí của nhau ở đầu.
"Không ngờ lại cách xa nhau như vậy.
Tần Trạm thở dài một tiếng, muốn tìm được vị trí của Diệp Thành cũng mất cả nửa ngày.
Đi mãi đi mãi, Tần Trạm bỗng nhiên dừng lại, đứng nép vào một bên, mặt nhảy nhảy liênluc.
Ai, ra đây mau
“Tiền bối đừng manh động. Tôi không có ác
ý gì đầu
Một thanh niên mặc áo xám từ trong rừng
đi ra, mặt tươi cười rạng rỡ
"Anh là người ở trong đám người vừa rồi
đây mà
Tân Trạm liếc nhìn một cái đã nhận ra được thân phận của anh ta. Có điều thanh niên này xuất