“Tiền bối quá khen rồi.
”
Tần Trạm có chút kinh ngạc, chỉ cần vận chuyển một chút linh khí mà ông già đã có thể biết mình luyện qua những thuật luyện thể nào rồi.
Có loại nhận thức như vậy, sư phụ của Râu Quai Nón quả nhiên không phải là người bình thường.
“Tôi không có khen ngợi cậu, chỉ là tội nghiệp cho cậu chưa chết, những ngày sau này chắc là không dễ sống đâu.
” Ông già lắc đầu.
Tần Trạm cười khổ, mình biết rõ thân thể của mình, mặc dù ông già nói chuyện khó nghe, nhưng không phải là nguyền rủa.
Mặc dù bây giờ anh đã tỉnh lại rồi, nhưng toàn thân thể đều đau nhức, không thể dùng chút sức nào, thậm chí đến cả đầu ngón tay cũng không thể động đậy được, linh khí như bị chặn lại không thể sử dụng được.
Xem ra hậu quả của Hóa Ma Đan này rất nghiêm trọng rồi.
Chương 769: Ông già cổ quái “Tiền bối quá khen rồi.
”
Tần Trạm có chút kinh ngạc, chỉ cần vận chuyển một chút linh khí mà ông già đã có thể biết mình luyện qua những thuật luyện thể nào rồi.
Có loại nhận thức như vậy, sư phụ của Râu Quai Nón quả nhiên không phải là người bình thường.
“Tôi không có khen ngợi cậu, chỉ là tội nghiệp cho cậu chưa chết, những ngày sau này chắc là không dễ sống đâu.
” Ông già lắc đầu.
Tần Trạm cười khổ, mình biết rõ thân thể của mình, mặc dù ông già nói chuyện khó nghe, nhưng không phải là nguyền rủa.
Mặc dù bây giờ anh đã tỉnh lại rồi, nhưng toàn thân thể đều đau nhức, không thể dùng chút sức nào, thậm chí đến cả đầu ngón tay cũng không thể động đậy được, linh khí như bị chặn lại không thể sử dụng được.
Xem ra hậu quả của Hóa Ma Đan này rất nghiêm trọng rồi.
người tốt, hơn nữa tôi cũng là cục cưng của thầy ấy, thấy ấy có bán đứng ai cũng sẽ không bán đứng tôi.
” Râu Quai Nón xì một tiếng, lại tự tin nói.
“Anh bái sư ông ấy khi nào vậy, ông ấy ở trên đảo mà anh cũng tìm được sao?” “Tôi là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã được sư phụ nhặt đến đảo này, ở cho đến bây giờ.
” “ Vậy anh cũng rất thảm nhỉ, mới sinh ra đã không có ba có mẹ rồi.
” Diệp Thành cảm thán nói.
"Sư phụ anh không phải là ba anh đấy chứ.
” Diệp Thành đột nhiên não bổ thêm nhiều tình tiết phim truyền hình.
“Cũng không phải không có khả năng.
”
Không ngờ Râu Quai Nón lại lộ ra nét mặt suy tư: “Ít ra thì dáng vẻ bên ngoài cũng xấu giống nhau.
”
Tần Trạm lập tức có chút cạn lời.
“Ông già, có thấy võ giả nào đến đây không.
”
Khi ba người còn đang suy nghĩ linh tinh thì trên đảo, có vài võ giả mặc đồ trắng, chậm rãi đáp xuống đất.
Vài vị võ giả đều sát khí ngùn ngụt, dẫn đầu là một người trung niên, tản ra tu vi hóa cảnh ngũ phẩm.
Lần này, Tần Trạm suýt chút nữa đã giết chết hai vị thánh tử của nhà họ Phong và nhà họ Tào, làm chấn động đến các gia tộc ẩn thế.
Hai nhà đều cử số lượng lớn võ giả đến phong tỏa vùng biển này, thề rằng nhất định sẽ giết chết Tần Trạm.
“Các người, võ giả gì vậy? Từ trước đến nay trên đảo hoang này chỉ có một mình tôi thôi.
” Ông già lắc đầu nói.
"Mọi người, lục soát khắp nơi.
”
Người đàn ông trung niên không quan tâm đến ông ta, bố trí người dò xét khắp nơi, vài người vào trong sân, lật mọi thứ lung tung hết lên.
“Ai, các người làm gì vậy chứ?” Ông già tức giận, muốn tiến lên ngăn cản.
Người đàn ông trung niên trực tiếp kề đạo vào cổ ông ta.
“Nhà họ Phong và nhà họ Tào đang làm việc, không muốn chết đi cút ra xa một chút.
” Người đàn ông trung niên tràn đầy sát khí, vô cùng hung hãn.
Chỉ cần ông già ngăn cản thêm nửa bước đi, anh ta sẽ không hề do dự mà giết đối phương.
“Gia tộc thế giới ẩn? Chả trách lại kiêu ngạo như vậy.
”
Ánh mắt ông già xẹt qua tia lạnh giá, nhưng nhanh chóng biến mất, vẻ mặt như thể sợ hãi lùi về phía sau mấy bước.
“Đúng vậy, ông không muốn tìm chết chứ.
" Người đàn ông trung niên hừ thấp một tiếng.
“Trưởng lão, phía sau có một hầm ẩn, bên trong có thể giấu người.
”
Lúc này, có người hét lên.
Sắc mặt người đàn ông trung niên khẽ thay đổi, sải bước qua.
Trong hầm, mấy người Tần Trạm đều có chút căng thẳng.
Cảm nhận được người nhà họ Phong và nhà họ Tào đang đứng trên đầu bọn họ nói chuyện.
Tần Trạm thầm thở dài, nếu như thật sự bị bọn chúng phát hiện,