Nhưng sau khi Tấn Trạm lấy viên ngọc đi thi thi thể của người đàn ông bắt đầu từ từ phân hủy, chỉ trong phút chốc đã biến thành tro bụi.
Có vẻ như viên ngọc này vẫn luôn bảo vệ thi thể của đối phương.
Tuy nhiên, sau khi thi thể của người đàn ông biến mất, một miếng da thủ sờn cũ xuất hiện ở vị trí của ban đầu của người đó.
Tấn Trạm cầm lên, sở tới sở lui thấy tấm da này rất bền chắc mềm mại, không biết được làm từ chất liệu gì, nhưng nhìn thấy trên đó vẽ rất nhiều đường đi và kiến trúc chẳng chịt “Hình như cái này chính là một tấm bản đồ kho báu.
Phù Ma mở miệng nói.
“Bản đồ kho báu là cái gì?" Tần Trạm nhíu mày.
“Thời cổ đại tồn tại rất nhiều kho báu quý giá, nhưng địa điểm khá bí mật, có vài người đã phát hiện ra nhưng lo sau này quên mất nên đã ghi chép lại lộ trình và dùng loại dã thú này để bảo tồn.
Tất nhiên cũng có một số người chính là người đã giấu kho bầu, nếu như cậu không đi theo lộ trình của người đó thì cầu nhất định không thể đến được điểm cuối cùng màu chính “Đáng tiếc là cái này không hoàn chỉnh, không biết địa điểm của kho báu trong bản đó ở thun
Tần Trạm lắc đầu, năm tấm da không hoàn chính vào không gian trữ vật.
Anh thở dài một tiếng, trong một cái rãnh biến cũng có thể tìm thấy dấu vết của thời cổ đại, trên đời này còn án chứa bao nhiêu tồn tại mà anh không biết nữa đây "Bây giờ chúng ta sẽ làm gì?"
Mặc dù đã có một chút thu hoạch, nhưng rõ ràng những thứ này không phát huy được tác dụng.
Nhìn đảm yêu thủ không muốn rời đi phía trên rãnh biển, Phù Ma cũng có chút bất lực.
“Nếu đã không đi được vậy thì không đi nữa."
Nhìn đám yêu thủ ở phía trên không thể xông vào, Tần Trạm đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, khẽ nhếch miệng cười một tiếng.
“Cậu nói cái gì?" Phù Ma sửng sốt.
“ộng không thấy mấy con này rất thích hợp để luyện tập sao?" Tần Trạm hỏi ngược lại.
Phù Ma hơi trợn tròn mắt, bọn họ đang bị mắc kẹt ở đây, vậy mà Tần Trạm lại muốn dùng đảm yêu thủ này để tiếp tục luyện tập sao?
Nhưng mà nói cũng phải, dù sao thì đảm yêu thủ này cũng không thể xông vào, ở đây luyện khi cũng rất an bản chính toàn.
Nhưng hay tưởng tượng mà xem, luyện tập không ngừng trước mặt những con yêu thủ có thể nuốt chứng bản thân chỉ bằng một ngụm, đây cũng không phải là điều mà người bình thường dám làm.
"Cậu thật sự điên cuồng lắm rồi đấy" Phù Ma ngưỡng mô nói.
Tần Trạm nheo mắt lại, chậm rãi đi vào rãnh biển phía trên.
Đảm yêu thủ kia nhìn thấy Tần Trạm dám tới gần, không nhịn được phát ra những tiếng gầm thét.
"Nếu chúng mày đã không muốn đi, vậy thì đến đây giúp tao luyện tập đi.
Tần Trạm khẽ mỉm cười nhìn đám dã thủ khổng lồ.
Anh bắt đầu ngưng tụ khí lực, không ngừng tập luyện.
Thực sự coi đảm yêu thủ này như bia ngắm.
Yêu thủ bị khí lực đánh trúng, càng bị đau càng trở nên tức giận, bọn chủng liều mạng muốn xông qua rãnh biển, nhưng ở khu vực này, cho dù là hóa cảnh cũng khó có thể phá vỡ, chỉ có thể tạo ra từng đợt chấn động đến hỗn loạn dưới đáy biển.
“Cấp độ ngưng tụ đã đủ rồi, nhưng thực lực vẫn còn chưa đủ
Tấn Trạm không ngừng cố gắng, âm thảm suy nghĩ.
aan chinh
Anh liên tục nhớ lại những hành động mà trước đây ông cụ đã thực hiện, đối phương làm động tác như thế nào để sử dụng hơi thở của mình.
“Nên làm thế nào để thay đổi, tăng thêm sức mạnh day?"
Tần Trạm tĩnh khí ngưng thần, anh đột nhiên dừng lại, nhìn đầu ngón tay, bỗng nhiên cười to vài tiếng.
“Đúng rồi, đúng rồi, là do mình quá cứng nhắc, ông cụ dùng đầu ngón tay để thi triển là vị tu vi của ông ấy cao thâm, tại sao mình lại không thay đổi phương pháp".
“Nếu mình đã có thể ngưng tụ khí lực ở đầu ngón tay, vậy thì tại sao không thể ngưng tụ ở bên ngoài cơ thể chứ? Thậm chí có thể dùng cả cơ thể hóa thành một chinh the."
Tần Trạm lầm bầm, ánh mắt ngày càng sáng ngời.
Anh không ngừng khống chế khi lực, ngưng tụ trước người, sau đó cau mày tiêu tán, rồi lại ngưng tụ một lần nữa.
Quá trình này kéo dài không biết bao lâu.
Nhưng vào một thời khắc nào đó, Tần Trạm đột nhiên mở mắt ra.
Khoảnh khắc tiếp theo, đảm yêu thủ không ngừng công kích đột nhiên cảm thấy có chút kỳ quái.
Thanh niên bên trong rãnh biển đột nhiên ngừng xuất aan chinh chiều, nhưng một lượng hơi thở còn lớn hơn lại liên tục tràn ra khỏi cơ thể anh
Vùng biển xung quanh bắt đầu rung chuyển, như thể xuất hiện một lỗ đen bên trong rãnh biển.
Nước biển vô tận điên cuồng dâng trào, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ dọc theo cơ thể Tấn Trạm
Tấn Trạm hét lên một tiếng, vươn tay bắt lấy một cái Đột nhiên, nước biển xung quanh anh bị chia cắt, khí tức ngưng tụ thành một ngọn giáo dài.
Ngọn giáo này chói lọi lóa mắt, khí lực không ngừng xoay chuyển.
Nó vừa xuất hiện thì nước biển xung quanh càng bị khuấy hỗn