**********
“Xem ra ba cây dược vương của tôi đều là cây có giá trị.”
Tần Trạm mỉm cười, đôi mắt có chút kinh ngạc nhìn Giang Ánh Tuyết.
Từ những thông tin tình báo trước đó nhận được, anh chỉ biết Giang Ánh Tuyết là người cực kỳ am hiểu các phương pháp chữa thương, đó là lý do vì sao anh lại hỏi đối phương trước khi so đấu.
Nhưng lại không nghĩ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thân thể bị trọng thương của mình đã hoàn toàn hồi phục.
Với y thuật của Tần Trạm, e rằng cũng phải hao tốn hơn mười cây dược vương mới có thể hồi phục toàn bộ được.
“Anh Trạm, anh thắng rồi, để cho cô gái nhỏ theo anh đây kiếm lời được không ít, xem như là chút tâm ý của tôi.” Giang Ánh Tuyết cười nói.
Tần Trạm lắc đầu cười khổ, Giang Ánh Tuyết, cô gái này đúng thật là thẳng thắn.
Trong lúc cả hai người đang trò chuyện thì.Chương 790: Bảy thánh khí “Xem ra ba cây dược vương của tôi đều là cây có giá trị.”
Tần Trạm mỉm cười, đôi mắt có chút kinh ngạc nhìn Giang Ánh Tuyết.
Từ những thông tin tình báo trước đó nhận được, anh chỉ biết Giang Ánh Tuyết là người cực kỳ am hiểu các phương pháp chữa thương, đó là lý do vì sao anh lại hỏi đối phương trước khi so đấu.
Nhưng lại không nghĩ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thân thể bị trọng thương của mình đã hoàn toàn hồi phục.
Với y thuật của Tần Trạm, e rằng cũng phải hao tốn hơn mười cây dược vương mới có thể hồi phục toàn bộ được.
“Anh Trạm, anh thắng rồi, để cho cô gái nhỏ theo anh đây kiếm lời được không ít, xem như là chút tâm ý của tôi.” Giang Ánh Tuyết cười nói.
Tần Trạm lắc đầu cười khổ, Giang Ánh Tuyết, cô gái này đúng thật là thẳng thắn.
Trong lúc cả hai người đang trò chuyện thì.Phong.” Chủ nhân nhà họ Phong gầm lên, sải bước nhanh đến chỗ Tân Trạm, hơi thở đốt nhiên bộc phát, áp lực ở cảnh giới chuyển hóa tầng cao nhất vô cùng mãnh liệt.
Phong Vân Kinh thần là trưởng lão của nhà họ Phong, nằm giữ rất nhiều bảo vật của gia tộc Phong, những thứ này tuyệt đối không thể bị Tần Trạm lấy đi được.
“Nực cười, Phong Vân Kinh cùng tôi đấu một trận sinh tử, bây giời ông ta đã chết thì những món đồ này hiển nhiên sẽ là của tôi.”
Tần Trạm cũng đứng yên không nhúc nhích, nheo đôi mắt, rồi đột nhiên phóng ánh mắt về phía Trương Quốc Tuấn cách đó không xa.
“Cậu chủ Vấn Tông, thấy tôi nói có đúng không?”
Mặt mày Trương Quốc Tuấn nhăn nhúm, nhìn chủ nhân nhà họ Phong nói: “Dựa theo quy tắc, thì bên thắng có thể lấy của bên thua bất kỳ một vật gì đó.” “Đúng vậy, vậy nếu bây giờ tôi giết cậu thì những đồ vậy này hẳn sẽ lại thuộc về tôi đúng không?” Chủ nhân nhà họ Phong cười lạnh, bước đi vẫn không ngừng lại.
Giang Ánh Tuyết khẽ lắc đầu, cơ thể nhẹ nhàng từ từ bay xuống, chặn lại đường đi của ông ta.
“Chủ nhân nhà họ Phong, ông đừng quên ước định của ông và Vấn Tông.
Kể từ nay khi tôi yêucầu hội họp lớn của Vấn Tông, ông không thể ra tay với Tần Trạm “Cô "
Sắc mặt của chủ nhân nhà họ Phong đỏ lên, màu cuồn cuộn.
Tần Trạm hại con của ông ta bị trọng thương, giáp mặt còn giết cha mẹ Phong của ông ta, còn cướp đi nhẫn trữ vật của Phong Vân Kinh, hiện tại chính ông ta lại chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Tần Trạm ở ngay đó mà không làm được cái gì.
Loại sỉ nhục này khiến cho ông ta thật sự phát điên.
Mọi người lúc này, mới từ khiếp sợ trở thành kinh ngạc nhìn về phía Tần Trạm đang ngạo nghễ đứng thẳng lưng.
Tần Trạm giết chết Phong Vân Kình, còn muốn đoạt đi nhẫn trữ vật bằng sứ của Phong Vân Kinh đã dùng nhiều năm như vậy.
Mất đi sức mạnh của cảnh giới chuyển hóa tầng thứ ba nhưng lại đánh bại cường giả đạt cảnh giới chuyển hóa tầng thứ sáu vang dnah đã lâu.
Tuy rằng có vẻ là may mắn nhưng kết quả này cũng thật khiến người ta kinh sợ.
“Tần Trạm này thật sự là may mắn, lại có thể đúng lúc bắt kíp núi lửa phun trào.” Có người hâm mộ nói.
“Đúng vậy, nếu không phải vừa lúc như thế, thìe rằng Tân Trạm không còn đường nào khác ngoài đường chết”
Những chuyện xảy ra trong dòng nham thạch nóng bỏng, không có một ai nhìn thấy được.
Cho nên phần lớn mọi người đều cho rằng Tần Trạm vừa rồi là gặp may, vừa hay trúng lúc núi lửa phun trào nên mới khiến cho Phong Vân Kinh chết dưới lòng ngọn lửa.
Không ít người đang tiếc hận thay cho Phong Vẫn Kình, dù sao xem xét tình huống nếu không có dòng nham thạch nóng kía rơi xuống, thì người lâm vào cảnh chết chính là Tân Trạm.
Đại chiến chấm dứt, chủ nhân hai nhà Phong Tào sắc mặt tái mét, nhanh chóng bay đi mất.
Võ giả hai nhà hiển nhiên cũng không còn mặt mũi ở lại nữa, kéo nhau rời khỏi đây
Không còn trò hay, rất nhiều võ giả trung lập đến xem cũng đều về hết "Tan Tram."
Đúng lúc này, Trương Quốc Tuấn đột nhiên mở miệng, đi đến bên cạnh Tần Trạm.
“Có việc gì sao?” Tần Trạm nhưởng mày, anh đối với Trương Quốc Tuấn không có chút hảo cảm nào.
Trước đó anh ta còn tự mình sắp xếp,