“Hừ, nếu như đã tới rồi thì cũng đừng có đi, tôi và anh đánh một trận sinh tử để tôi trả thù cho người có ơn với tôi.
Thiết Tử Du dồi dào ý chí chiến đấu, năm thật chặt quả đấm “Thiết Tử Du, cậu làm gì vậy?”
Thân dân đều bị dọa cho sợ, bà Lý ngăn giữa hai người: “Cậu Trạm là người tốt, sao cậu lại ra tay với cậu ay?”
“Bà ơi bà không hiểu đầu, tên Tần Trạm này là kẻ ác, giết người có ơn của tôi.” Thiết Tử Du mạnh mẽ nói.
“Vớ vẩn.
Mấy năm nay môn chủ Trạm làm bao nhiêu việc thiện, không nói đến cái khác, đứa trẻ vừa rồi không phải do cậu ấy cứu sống sao.
Bà già này chưa từng nghe nói cậu ấy làm chuyện xấu bao giờ.” Bà Lý nổi giận nói.
Mặc dù chẳng qua bà cũng chỉ là người bình thường, nhưng một tháng nay Thiết Tử Du ở cái thôn này, bà đã hoàn toàn coi anh ta là cháu mình, nên cũng không sợ Thiết Tử Dụ.
“Nhưng người có ơn với tôi cũng là người tốt mà” Thiết Tử Du có hơi bối rối.
“Môn chủ Trạm giết người, chắc chắn là giết người vô cùng gian ác, cậu ấy chắc chắn sẽ không giết bừa bãi người vô tôi.
Cậu muốn giết môn chủ Trạm thì giết bà già này đi.” Bà Lý kiên định nói.
Lần này Thiết Tử Du có hơi lúng túng, nhất thời tiến thoái lưỡng nan “Thiết Tử Du, cho dù bây giờ anh ra tay cũng sẽ tháng không anh hùng” Hứa Bắc Xuyên đột nhiên nói.
“Anh có ý gì?” Thiết Tử Du cau mày.
“Sư phụ tôi đã bị trọng thương sắn, kinh mạch đứt đoạn, bây giờ anh đấu với người, có phải là không công bằng không?” Hứa Bắc Xuyên nói.
“Cái này, sao tôi biết anh có nói nhảm hay không?”
“Anh quên rồi à, lúc nãy khi anh trị thương, sư phụ không tự ra tay mà chỉ dẫn cho anh làm?”
Lời của Hứa Bắc Xuyên làm cho Thiết Tử Du nhất thời sững sờ một chút.
“Anh thật sự bị gân mạch đứt đoạn sao?” Thiết Tử Du thử dò xét hỏi.
“Đúng như vậy, cho nên nếu bây giờ cậu ra tay, sẽ là cơ hội rất tốt đó.
Tân Trạm khẽ mỉm cười nói.
Anh cũng muốn biết Thiết Tử Du sẽ lựa chọn thế nào.
Thiết Tử Du, chớ có thương xót nó, thừa dịp nó bệnh mà lấy mạng nó đi.”
Mà ngay lúc này, một trận gió đen thổi tới.
Một lão già mặc áo đen đột nhiên xuất hiện giữa sân, lúc ông ta vừa xuất hiện thì những thôn dân cũng ngất đi.
“Kinh mạch Tân Trạm đứt đoạn, là cơ hội tốt nhất để cậu báo thù cho cậu chủ Thiên Cửu, ngàn vạn lần không thể bỏ qua cơ hội tốt này” Lão già kích động nói.
“Ông làm gì đó?” Thiết Tử Du tức giận nói.
“Nhưng đây không phải là thừa dịp người khác gặp nguy sao?” Thiết Tử Du cau mày.
“Ngu xuẩn, cậu muốn giết nó thì quan tâm quy củ võ đạo gì chứ, giết nó thì cậu chủ Thiên Lâu mới có thể nhắm mắt.
Chẳng lẽ cậu không muốn báo ơn? Cậu muốn vong ơn bội nghĩa à?” Lão già uy hiếp.
Tần Trạm mim cười, cũng không giải thích gì, anh muốn xem Thiết Tử Du sẽ chọn thế nào.
Thiết Tử Du lộ vẻ phân vân, hồi lâu sau, anh ta vẫn lặc đầu một cái.
“Việc bảo đáp cũng nên được thực hiện một cách đàng hoàng.
Người ta đang bị thương nặng, tôi đấu với anh ta, đây không phải là việc một võ giả nên làm.”
“Đi thôi.
Khi nào anh khỏe lại, tôi tử chiến một trận với anh” Thiết Tử Du ngẩng đầu nghiêm túc nói.
“Ngu xuẩn, cậu làm ông đây tức chết”
Nhìn thấy Thiết Tử Du bỏ lỡ cơ hội, ông già cả giận run lên, chỉ vào Thiết Tử Du quát lớn: “Thiết Tử Du, bây giờ tôi hạ lệnh cho cậu lập tức giết Tân Trạm.
Cậu có nghe thấy không?”
Trong mắt Thiết Tử Du xẹt qua một tia ác liệt.
Anh ta vung tay tát một cái.
Trong tích tắc, lão già tu vi hóa cảnh, trực tiếp bị anh ta đánh bay ra ngoài, va vào tường đá, phun máu.
“Cậu dám đánh tôi?” Lão già cả giận nói.
Ông ta không ngờ rằng tên to lớn ngu ngốc này lại dám ra tay với mình.
“Nói cho ông biết, tôi tình nguyện báo thù cho cậu chủ Đổng Thiên Lâu, ông không đủ tư cách ra lệnh cho tôi làm cái gì.
Thiết Tử Du chỉ vào lão già, gần từng chữ.
“Còn dám giảm thị ông đây, tôi giết ông thì đừng có trách” Ông già che gò mà, cảm nhận ý lạnh truyền tới từ Thiết Tử Du, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, nhanh chóng rời đi.
“Cậu nói Đổng Thiên Lâu đã từng cứu cậu?”
Tần Trạm nhìn Thiết Tử Du lắc đầu: “Theo tôi biết thì người đàn ông này khá máu lạnh và ích kỷ.
Làm sao anh ta có thể cứu cậu chứ “Người ngoài các người nói thế này, chỉ có tôi mới biết Đổng Thiên Lâu là người tốt, ngoài lạnh trong nóng.
Anh ấy đã thay đổi vận mệnh của tôi.” Thiết Tử Du hít một hơi thật sâu, kiên quyết nói.
“Tôi nghĩ trong này nhất định có hiểu lầm.
Tân Trạm lắc đầu.
“Anh