“Linh phù, bạo”
Ông ta hét lớn một tiếng, đánh ra hai đạo ánh sáng về phía hình nhân, nhất thời trong chưởng của hình nhân đó, đột nhiên có ánh sáng của linh phù Sau đó hai ánh sáng, mang theo khí tức cuồng bạo, đánh về phía Tần Trạm.
Ánh sáng nhanh chóng bùng nổ, tạo ra tiếng gầm như sấm, khí lưu to lớn quét xung quanh.
Góc sân này đột nhiên đổ sập, gạch vỡ tan tành, khỏi bốc nghi ngút.
“Lần này Tân Trạm chết chắc rồi.”
Đạo sĩ Khúc vô cùng vui mừng.
Thường Tú Cầm cũng trợn to mắt, nhìn chằm chằm vào đống khỏi bụ đó.
Khói bụi dần dần bay theo gió.
Thân hình hai hình nhân của Đạo sĩ Khúc lộ ra trước, bọn nó đứng yên tại chỗ không động đậy, hai người bọn họ căng thẳng nhìn vào vị trí phía trước Tần Trạm.
Mà sau khi khỏi bụi ở trung tâm tan biến, thì xuất hiện một thân ảnh thấp nhỏ hơn hai hình nhân kia.
Toàn thế nó tràn ngập ánh đồng, đồng thời cơ thể tản ra khí lực, hai mắt đỏ ngầu đột nhiên sáng lên, như thể ác ma đột nhiên xuất hiện vậy.
“Đây là hình nhân.”
Nụ cười trên gương mặt Đạo sĩ Khúc đột nhiên dừng lại, sắc mặt ông ta thay đổi.
Ông ta không thể tin nổi, bên cạnh Tân Trạm xuất hiện một hình nhân, mà hình nhân này lại giữ chặt lấy đấm của hai hình nhân của ông ta.
Vậy mà Trạm cũng tinh thông thuật luyện hình nhân sao?
Nhưng sao có thể chứ.
“Thứ đồ này của ông cũng không hữu dụng lắm.
Tần Trạm đứng bên cạnh hình nhân, khẽ cười.
Mấy ngày nay, Trạm làm việc cả ngày lẫn đêm, cuối cùng cũng tạo thành được một hình nhân trong Vô Tự Thiên Thư.
Lúc này cũng đúng lúc cần dùng đến.
Tần Trạm muốn thử thực lực của hình nhân này, anh giơ tay ra chỉ, hai cánh ta của hình nhân bằng đồng đột nhiên dùng sức, hai hình nhân của Đạo sĩ Khúc giống như đồ chơi vậy, nhanh chóng bị ném ra.
“Xem ra thứ đồ này của ông không được rồi.” Tần Trạm nói.
“Cậu đừng có mà ngông cuồng, con hình nhân nhỏ bé này của cậu, không phải là đối thủ của tôi.”
Đạo sĩ Khúc khinh thường chế nhạo, chỉ huy hình nhân của mình đứng lên, lại lao về phía hình nhân bằng đồng.
“Đúng vậy, loại phế vật như cậu ta, làm sao có thể lợi hại bằng hình nhân của ông Thường Tú Cầm ở bên cạnh cổ vũ.
Hình nhân của hai người cứ đánh nhau như vậy, nhất thời khí tức bắn ra xung quanh, không ngừng bộc phát khí.
Mới bắt đầu, hình nhân của Đạo sĩ Khúc còn chiến thượng phong, nhưng rất nhanh, một hình nhân của Trạm vậy mà lại có thể khống chế hai hình nhân của ông ta.
Trán Đạo sĩ Khúc dần dần chảy mồ hôi, nhìn một đấm của hình nhân bằng đồng, đánh cho hình nhân của ông ta bay ra ngoài.
“Không phải lo lắng, tôi còn có tuyệt chiêu chưa dùng đến Đạo sĩ Khúc nghiến răng, hai tay nắm chặt, nhất thời hai hình nhân này đột nhiên bay ra, sau đó tiến lại gần nhau, hợp nhất làm một.
Đồng thời khí tức tản ra cũng lập tức thăng cấp, đạt đến hóa cảnh lục phẩm.
“Giết nó.” Đạo sĩ Khúc cười to, hình nhân này lại xông lên.
Tần Trạm mỉm cười, cũng giơ tay ra chỉ, cơ thể hình nhân bằng đồng của anh rung lên, nhanh chóng đến gần con hình nhân hợp nhất ở phía trước.
Sau đó hai tay năm chặt lại, hình nhân trực tiếp được nâng lên.
Thực nghiệm cũng được rồi, Tân Trạm cũng không muốn lãng phí thời gian nữa.
Anh chỉ phát lực vào hai tay hình nhân, kéo nó lại.
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang lên.
Trong ánh mắt vô cùng đau lòng của Đạo sĩ Khúc, hình nhân hợp nhất của ông ta đã bị xé tan.
“Tần Trạm, đây là loại hình nhân gì vậy?”
Ngón tay của Đạo sĩ Khúc run lên vì kinh ngạc, đó chính là hình nhân lục phẩm của mình đấy.
“Xin lỗi, thứ này của tôi là thất phẩm.” Tần Trạm cười nói.
Đạo sĩ Khúc suýt nữa tức hộc máu, toàn thân ông ta run rẩy, giống như ngàn tên xuyên tim vậy.
Đây chính là tâm huyết của mình đấy, lần trước hình nhân của mình đã bị Tần Trạm chém vài đạo, lần này còn thảm hơn, hai ba nhất đã nát bét.
Rõ ràng tu vi của Tân Trạm đã phế rồi, đây là cơ hội tốt nhất để ông ta bảo thủ, nhưng Tân Trạm sao có thể luyện ra được hình nhân chứ, hơn nữa còn mạnh hơn ông ta vô số lần.
Tân Trạm nàu, vậy mà còn có nhiều bí mật như vậy.
Đạo sĩ Khúc quay người muốn chạy, Tân Trạm hừ lạnh một tiếng, hình nhân đi qua, đánh ngất ông ta.
Tần Trạm liếc nhìn Thường Tú Cầm, sắc mặt Thường Tú Cầm tái nhợt ngã trên mặt đất, sợ đến nỗi không dám động đậy.
Tần Trạm thực sự quá đáng sợ rồi.
“Sư phụ, Thiết Tử Du thì xử lý thế nào bây giờ?”
Nhìn thấy sắc mặt Thiết Tử Du đau đớn, nhằm mặt vùng vẫy, Hứa Bắc Xuyên có chút lo lắng.
“Yên tâm, muốn nuốt chửng hóa cảnh không đơn giản như vậy đâu, tạm thời