Trong mắt ông Kiểm tràn đầy ngưỡng mộ, Kiếm khí Tinh thuần mà Vạn Luyện tông góp nhặt từng chút một trong suốt ngàn vạn nằm lại bị Tần Trạm hút đi một phần mười chỉ trong nháy mắt.
Sau khi luyện kiếm thế Thuần Linh đến mức toàn vẹn, một dấu ấn có hình dạng của một thanh kiếm nhỏ xuất hiện ở ẩn đường của Tân Trạm
Sau khi dấu ấn này loé lên một tia sáng lộng lẫy thì lặn vào bên trong rồi biến mất.
Nhưng Tân Trạm biết, chỉ cần anh dao động tâm niệm,
Kiếm khí Tinh thuần dư thừa trong cơ thể anh sẽ phóng thích lần thứ hai.
Nhìn thấy Kiểm khí Tinh thuần của Hồ nước thần vẫn còn tương đối, Tần Trạm dứt khoát lôi kiểm Thanh Đồng ra, để cho kiếm Thanh Đồng hấp thu đầy kiểm khí Tinh thuần,
Thanh kiếm Thanh Đồng này là chế tác của hai ông ông Hắc Bạch, vậy nên chất kiếm không pha một chút tạp chất nào, hấp thu kiếm khí cũng thuận lợi khác thường.
Mỗi một lần hấp thu là ánh sáng từ kiểm Thanh Đồng phát ra càng thuần khiết hơn, chất kiểm cũng tốt hơn lúc trước, hơn nữa lượng kiếm khí đã bị Tần Trạm tiêu hao trước đây lại được hồi phục một lần nữa, thậm chí uy lực của kiểm khi cũng tăng lên không ít.
Một tiếng sau, kiếm khí trong Hồ nước thần dần dần hoà vào bên trong hồ.
Chờ chúng ngưng tụ lần thứ hai thì sẽ trở thành kiếm khi có tính công kích giống như nguyên bản của Hồ nước thần, không cách nào hấp thu giống như bây giờ nữa.
Tần Trạm hơi tiếc nuối một chút, đành phải quay lại bờ cùng với ông kiểm.
Trịnh Mặc lại biến mất vào hư không, chậm rãi hấp thu kiểm khí tràn đầy trong cơ thể.
"Đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy khó tin, chẳng còn một ác linh nào cả."
Trên bờ, ánh mắt của ông Kiểm nhìn về phía Hồ nước thần xanh biếc trong veo, không khỏi thốt ra lời cảm khái Lúc trước ông đã quyết định sẽ bảo vệ cho sự thanh khiết của Hồ nước thần đến chết, thế mà bây giờ, sau khi Tân Trạm bày ra trận pháp thì tất cả mối nguy đã qua rồi.
"Tiền bối, sau này ông nhớ kiểm tra bùa phép thường xuyên, bổ sung thêm linh khí mới vào thì sẽ không còn ác linh xuất hiện nữa đâu." Tần Trạm cười nói.
Ông Kiếm liếc Tân Trạm bằng ánh mắt phức tạp.
Ban đầu thì ông không hề trông cậy vào Tân Trạm, không tin anh có thể giúp đỡ, thậm chí còn quát tháo măng mỏ anh.
Dù sao thì nhìn qua Tần Trạm sẽ thấy tu vi của anh không cao, kinh mạch lại còn bị tắc nữa.
Nhưng bây giờ hồi tưởng lại, ông cảm thấy đánh giá của mình lúc trước ngu hết phần thiên hạ.
Tân Trạm thể hiện tài năng trác tuyệt của mình, đồng thời tặng ông một cái tát đau điếng.
Thậm chí còn giùm ông tìm lại căn cơ và ý nghĩa của linh hồn của kiếm.
"Thằng nhóc, cậu muốn lão già này bảo đáp như thế nào.
Ông Kiểm nghiêm túc nói.
Bây giờ ông cảm thấy mắc nợ Tân Trạm, nếu không trả cái ơn này thì trong lòng day dứt không yên.
"Tiền bối, ông giúp tôi khơi thông kinh mạch một lần nữa thì chẳng phải là bảo đáp sao." Tần Trạm sửng sốt nói.
"Không" Ông Kiếm lắc đầu nói: "Lúc trước tôi hứa với cậu, tôi sẽ làm vậy nếu cầu tiêu diệt được một trăm ác linh, còn bây giờ cậu quét sạch toàn bộ ác linh rồi, nếu không trả ơn thích đáng thì lão phu không thể an tâm" "Vậy thì để tiền bối tự quyết vậy." Tần Trạm cười cười, trong lúc nhất thời anh cũng không có mong muốn gì cấp bách.
"Được."
Thấy Tân Trạm thoải mái như vậy, ông Kiểm cũng mỉm cười, ông nghĩ một hồi rồi bảo Tân Trạm mang kiếm Thanh Đồng lại đây.
"Bản lĩnh công pháp của cậu không tệ, trận pháp bùa chú cũng am hiểu, nhưng những cái này lão phu lại không rành, duy chỉ có kiểm là sở trường của lão phu, cho nên tôi có thể dạy cậu kết nối quan hệ với kiếm."
Ông Kiểm nói xong, ông khép hai ngón tay lại, quét xuống kiếm Thanh Đồng
Thân kiểm lập tực run rẩy liên hồi, toàn thân ông kiếm cũng có hơi thở bay lên, điên cuồng bao phủ kiếm Thanh Đồng.
"Hơi bị ghê, ông Kiểm này chơi lớn quả vậy." "Lão đúng là không tiếc lòng mà."
Hai lão già Hắc Bạch theo dõi mọi chuyện đang xảy ra cũng trợn mắt há mồm hồi lâu.
Tân Trạm không rõ nguyên do, chỉ nghe giọng cảm khái của ông Hắc: "Ông Kiếm tặng ý chỉ của kiểm mà lão tu luyện cho con đó." "Cái gì." Trong lòng Tân Trạm dao động mạnh.
Mà lúc này, ông Kiểm đã thu hơi thở, trên thân kiếm Thanh Đồng loé lên một tia sáng chói, sau đó nhạt đi.
Nhận lại kiếm Thanh Đồng, Tấn Trạm có một cảm giác rất rõ ràng, bên trong kiểm Thanh Đông dường như có nguồn sức mạnh nào đó khá mãnh liệt "Nhóc, lão phu tặng cậu một kiếm ý bảo mệnh.
Ông Kiểm thở hổn hển, vẻ mặt hơi mỏi mệt, rõ ràng là việc vừa rồi đã làm ông tiêu hao không ít sức lực.
"Kiếm ý bảo mệnh?" Tân Trạm cảm nhận một hồi, phát hiện ra Kiểm Thanh Đồng có thêm một dấu ấn đặc biệt.
"Đúng vậy, lão phu đã dung hợp một phần sức mạnh của mình vào bên trong thanh bảo kiếm của cậu, khi cậu gặp phải nguy hiểm chỉ mạng thì kiếm ý này sẽ bạo phát, lúc đó sẽ có công hiệu bất ngờ.
Nhớ