Chẳng những mình thua, hơn nữa đối phương lại còn thi triển được Tam Điệp Trận.
Điều này có nghĩa là cấp độ Trận Pháp sư của Tần Trạm đã đạt đến cấp bảy rồi.
Tiêu Nam Dương lại nôn ra máu, lần này không phải vì bị thương mà là vì xấu hổ và phẫn nộ nên khí huyết trào ra.
Cả đời ông ta coi thường Trận Pháp sư thế giới bên ngoài, hôm nay lại bị Tần Trạm trước mắt đây vả mạnh vào mặt dạy cho một bài học.
Mà trước đó mình lại còn dạy dỗ đối phương, còn nói rằng Tần Trạm không xứng để làm Trận Pháp sư.
Bây giờ xem lại, cuối cùng ai mới là người không xứng đây? “Các ngài, có chuyện gì vậy?”
Lúc này, có một thanh niên bên ngoài cung điện bước vào, thấy không khí bên trong điện yên tĩnh đến đáng sợ thì không khỏi sững sờ.
“Bái kiến Thánh Tử."
Nhìn thấy người đến, rất nhiều người lập tức cung kính hành lễ
Thánh Tử Khẩu Tiên Tông nhìn thoáng thấy Tần Trạm trong đám người, anh ta sững sờ chốc lát, sau đó lộ ra một nụ cười.
“Ha ha, Tần Trạm, sao anh đến Khấu Tiên Tông mà không nói với tôi một tiếng?” Thánh Tử Khẩu Tiên Tông bước nhanh qua, cười nói.
Tần Trạm cũng khẽ cười đáp lễ lại.
“Thánh Tử, ngài nói cậu ta tên gì?” Mọi người đều sững sờ, rất nhiều người không thể tưởng tượng nổi ngẩng đầu lên.
“Tần Trạm, lẽ nào các ngài không biết anh
Trạm sao? Đứng thứ hai trong bảng Anh Kiệt, đệ nhất nhân tài ở thế giới bên ngoài.
Thánh Tử Khẩu Tiên Tông không tiếc lời khen ngợi.
“Tần Trạm? Cậu ấy là Tần Trạm đứng thứ hai trong bảng Anh Kiệt sao?"
Hiện trường im lặng đến đáng sợ, mọi người đều mở lớn mắt như bị sét đánh.
“Đúng vậy, hôm qua Tân Trạm đã đánh mười ba hồi chuông Thiên Kiêu khiến tôi vô cùng chấn động, mọi người sao vậy?” Thánh Tử Khẩu Tiên Tông nói, thấy mọi người đều ngẩn ra thì sắc mặt không khỏi lộ vẻ kì lạ.
Ông Triệu mở lớn mắt, ý thức được gì đó.
Hình dáng người trong cung điện với vị thiên tài thần bí mà trước đó ông ấy nói không ngừng trùng lặp nhau.
Sắc mặt Tiêu Nam Dương lại càng thêm khó coi, bất tỉnh ngay dưới vũng máu.
Lời nói của Thánh Tử Khẩu Tiên Tông như nước đổ vào dầu sôi, bầu không khí ở hiện trường đột nhiên vô cùng nóng.
“Trận pháp ở chỗ Thủ Triều cũng là cậu bố trí!” Mặt ông Triệu đỏ lên, đi qua nói.
Bọn họ còn đặc biệt chạy đến bên ngoài biệt viện Tiên Cung để quan sát, không ngờ chính chủ lại ở ngay trước mặt rồi.
“Thất lễ rồi, hóa ra là cậu Trạm" “Vừa nãy còn nói không có duyên gặp được, không ngờ cậu Trạm lại ở đây.” “Đúng là nghe tên không bằng gặp mặt, trận pháp của cậu Trạm lại xuất sắc như vậy.
Hai mắt của tất cả Trận Pháp sư có mặt ở đây đều phát sáng, vây quanh Tần Trạm, ai ai cũng vô cùng nhiệt tình, sôi nổi khen ngợi lấy lòng
Trận Pháp sư cấp bảy đấy, hơn nữa lại còn trẻ tuổi như vậy, ở Khẩu Tiên Tông còn hiếm có huống hồ là người ở thế giới bên ngoài.
Người như vậy, ai mà không muốn lôi kéo, ai mà chẳng muốn kết bạn.
Một số Trận Pháp sư không đợi được nữa nên hỏi vài vấn đề về trận pháp.
Tần Trạm cũng không giấu mà mỉm cười trả lời, thường chỉ vài câu thì đối phương đã hiểu ra.
Điều này khiến ánh mắt mọi người lại càng thêm vẻ tán thưởng.
Thấy mình trở thành nhân vật chính của bữa tiệc, Tần Trạm vội tách mình ra, cười nói: “Các ngài, dù sao hôm nay cũng là tiệc vui chúc trưởng lão Thiết Lang luyện được thần binh, mọi người đừng để tôi giọng khách át giọng chủ thế chứ.
Nếu các ngài cũng có hứng thú với trận pháp thì đợi tôi tham gia xong Thiên Kiêu Thịnh Hội rồi có thể tìm một ngày khác để thảo luận với các ngài." “Như vậy cũng tốt.” “Vậy thì phiền cậu Trạm rồi."
Mọi người thấy mặc dù Tần Trạm còn trẻ tuổi đầy triển vọng, nhưng lại không hề tự cao tự đại, trong lòng không khỏi càng thêm khâm phục, gật đầu không ngớt.
Mọi người tản đi, mỗi người tạo thành một vòng tròn nhỏ, bữa tiệc trở lại bình thường.
Nhưng những việc hôm nay của Tân Trạm đã định sẵn sẽ lưu truyền trong giới Trận Pháp sư, tạo nên một trận vang động.
“Tên nhóc cậu đấy, tôi không thèm để ý đến những thứ hư danh này.
Thiết Lang có hơi say, lúc này ông ấy chỉ Tần Trạm, thoải mái cười nói: “Luyện khí là để mình vui, chứ không phải vì người khác, náo nhiệt thì tốt, hà cớ gì phải bận tâm đến người khác.
“Tiền bối nói chỉ phải.” Tần Trạm cũng mỉm cười nói.
“Vừa rồi tôi nghe Tiêu Thanh Hoa nói, lần này cậu đến là để làm vài thanh bảo kiếm chất lượng thượng thừa?" “Đúng là vậy." Tần