Lực chém của thanh kiếm giống như là đỉnh núi Thái Sơn đang đổ ầm ầm xuống người Triệu Lam Sơn.
Triệu Lam Sơn tức giận gào lên phóng ra những luồng khí màu vàng chống lại luồng khí của cổ kiếm nhưng cũng chỉ như lấy trứng chọi đá mà thôi.
Lúc này nhìn Triệu Lam Sơn thật nhỏ bé vô cùng.
Triệu Lam Sơn bị thanh cổ kiếm ép xuống sát vào sa mạc rồi tiếp tục chém xuống không ngừng.
Âm thanh của cổ kiếm chém trúng mặt đất nghe trầm đục như tiếng lưỡi dao sắc bén chém vào đậu hũ vậy.
Sức mạnh của nó ghê gớm đến mức khiển cho mặt đất bị nứt ra thành một vệt dài tạo thành một cái khe sâu, rồi cái khe ấy cứ to ra mãi.
“Âm”
Ngay sau cơn đại địa chấn là những luồng khí cuồn cuộn như làn sóng trào dâng, sau đó trên mặt đất của sa mạc xuất hiện một vết nứt khổng lồ kéo dài đến ngút tận chân trời khiến ai không biết còn tưởng nơi đây vừa trải qua một trận động đất kinh hoàng vậy.
Mọi người xung quanh đều sợ hãi đến mức nổi da gà, cả đám người chỉ biết trợn mắt đứng ngây như trời trồng nhìn cảnh tượng đó mà thôi.
Không ai trong bọn họ tin răng Tân Trạm lại có thực lực mạnh đến nhường này.
Hầu hết bọn họ đều tái mặt, vừa nhìn thấy lưồng khí từ mũi kiếm của Tân Trạm phả ra là bọn họ có cảm giác như chỉ cần chạm nhẹ vào đó thì sẽ bị thịt nát xương tan ngay.
“Không phải Triệu Lam Sơn đã chết rồi chứ?”
“Kiếm khí kia thật sự rất đáng sợ, tôi có cảm giác như cho dù là chủ nhân của tám đại gia tộc thì cũng khó lòng mà chống đỡ nối”
Có người khó khăn lắm mới dám nuốt nước miếng, mồ hôi vã ra như tắm.
Chẳng lẽ Triệu Lam Sơn vô địch đã tung hoành ngang dọc ở khu vực trung tâm này được hơn nửa tháng nay lại bị giết chết trong tay Tân Trạm sao?
Lúc này những người lạc quan nhất ủng hộ cho Triệu Lam Sơn cũng đứng đơ ra, chỉ biết câm nín không dám hé nửa lời phản bác lại.
Bởi vì mũi kiếm nhọn kia của Tân Trạm thật sự rất đáng sợ.
Tân Trạm đang đứng ở trong không trung mà thở hồng hộc, trong tay anh nắm cây kiếm Thanh Đồng nhưng những ngón tay khẽ run rẩy vì anh chỉ mới đánh một đường mà đã thi triển hết toàn lực.
Kiếm Thanh Đồng phối hợp với chu thiên thập tam trảm, hơn nữa chính bản thân anh cũng tiếp nhận linh kiếm tinh khiết nên có thể.
nói là bản lĩnh cực kỳ mạnh mẽ.
Mặc dù dấu ín màu xanh kia có mạnh đi chăng nữa nhưng cần phải có thời gian dài thì mới nổi lên nên chiến thuật này không thích hợp.
Nếu cứ đà này thì không thể giết chết Triệu Lam Sơn được nên cách thức này không ổn.
“Không biết Triệu Lam Sơn đã chết chưa?”
Mấy người Diệp Thành cũng bay vút lại đây, họ nhìn thấy vết nứt dưới mặt đất mà trong lòng cũng vô cùng sợ hãi.
Tân Trạm nhíu mày lắc đầu, trên thực tế là ngay lúc thanh kiếm chém xuống Triệu Lam Sơn thì anh cũng không còn cảm nhận được.
hơi thở của anh ta nữa.
Mọi người đều không biết bây giờ tình hình của Triệu Lam Sơn như thế nào.
Nhưng trong lòng Tần Trạm vẫn dự cảm ẽ có điều không may xảy ra, trước đây mỗi n trong lòng anh xuất hiện loại cảm giác này thì mọi việc xảy ra sau đó đều vô cùng chuẩn xác nên điều này khiến Tân Trạm hơi lo lắng.
Triệu Lam Sơn là người rất mạnh, có thể nói là mạnh nhất ở đây.
Cứ coi như Tân Trạm đã phong ấn nguyên khí và cả Khí tinh thần của Triệu Lam Sơn thì không lẽ anh ta có thể bị chém chết dễ dàng bởi một nhát kiếm được hay sao chứ? Tân Trạm không nghĩ nhiều, anh vội đáp xuống đất để tìm kiếm dấu vết linh khí còn sót lại của Triệu Lam Sơn.
“Bồ Tùng Nhân, giúp tôi tìm đồ”
Đột nhiên Tân Trạm quay đầu lại nhìn về phía tên mập đang co ro ẩn nấp phía sau ngọn đồi.
Bồ Tùng Nhân vừa nghe Tân Trạm nói thì sửng sốt nhưng sau đó lại gật gật đầu.
Phương Hiếu Điệp nhìn thấy dấu vết của trận pháp trên mặt đất thì kinh ngạc hỏi: “Anh Tân Trạm, đây có phải là trận pháp truyền tống không?”
Tân Trạm nhíu mày không trả lời, cảm giác bất an trong lòng anh càng ngày càng rõ ràng nên anh tin rằng Triệu Lam Sơn vẫn chưa chết nên nói: kệ anh ta còn sống hay đã chết, chúng ta cứ rời khỏi đây trước đi”
“Được” Mặc dù Phương Hiểu Điệp không rõ nguyên nhân vì sao Tân Trạm lại nói vậy nhưng cũng đứng lên ngay.
Diệp Thành và Lạc Việt Ban cũng vội vàng rút bình khí ra phòng thủ.
Nhưng ngay lúc đó thì dưới lòng đất của sa mạc bỗng vang lên từng đợt âm thanh như tiếng tim đập, càng ngày càng lớn, càng ngày càng mãnh ‘Vốn dĩ mọi người đều nghĩ thắng thua đã rõ nhưng khi họ nhìn vào khe sâu trong mặt đất thì đều hết sức kinh ngạc.
Âm thanh giống như tiếng tim đập kia càng lúc càng dồn dập rồi sau tiếng ồn ào tranh cãi của mọi người là một bóng dáng màu vàng bay từ vết nứt lên không trung “Triệu Lam Sơn chưa chết”
Mọi người nhìn thấy hình ảnh của Triệu Lam Sơn thì hết sức