Đây là một loài hoa thần có chín lá, tỏa ra ánh tím rực rỡ, dù ở xa cũng có thể cảm nhận được mùi thuốc nồng nặc phát ra từ nó.
Tân Trạm không hề ngần ngại đưa tay ra ngắt, lập tức linh khí bộc phát mạnh mẽ.
Ngay cả thế giới ẩn cũng sẽ phát cuồng vì cỏ thần Dược Hoàng, vậy mà Tân Trạm lại trực tiếp nghiền nát nó không chút do dự.
Sắc mặt Tân Trạm rất bình tĩnh, hít linh khí này vào trong cơ thể.
Trong bảy ngày nay, Tân Trạm đã thất bại không biết bao nhiêu lần, nhưng chưa bao giờ anh vì điều này mà chán nản cả.
Ngay cả Tý Lam, một con yêu thú còn có thể tìm kế sinh nhai, cớ gì anh lại không bãng nó cơ chứ.
Miễn là còn một chút hi vọng, anh sẽ cố liều “Gốc cỏ thần Dược Hoàng cuối cùng”
Một lúc lâu sau, Tân Trạm mở mắt ra, tàn nhẫn bóp nát thứ đó, trong lòng có phần xúc động.
Lúc trước trải qua phút sinh tử mới có vài cọng Dược Hoàng, nay đã dùng hết toàn bộ.
Dòng linh khí nhỏ này cũng mạnh mẽ tuôn vào cơ thể Tân Trạm.
Đột nhiên ánh mắt Tân Trạm cứng lại.
Linh khí chuyển hóa thành Khí tinh thần cần đi qua rất nhiều linh mạch và lỗ huyệt, mà thời cơ và quy mô chuyển hóa cần phải cực kỳ cẩn thận, chậm hay nhanh một chút đều sẽ thất bại.
Nhưng lần này, linh khí chuyển vào trong cơ thể không hề bị cản trở, xuyên qua từng linh mạch một cách hoàn hảo, dần dần chuyển hóa thành Khí tinh thần Tim Tân Trạm đập dồn dập, ngưng tụ thần thức đến cực điểm, lúc này gần như ngừng hết mọi giác quan, toàn bộ tâm trí đều tập trung vào chỉ khí yếu ớt bên trong.
Chỉ cần luồng khí có thể trải qua một chu kì tuần hoàn và chảy vào đan điền của Tân Trạm, anh sẽ có được luồng Khí tinh thần đầu tiên của mình.
Lúc này, trong không gian sương mù xám xịt, làn sương khẽ dao động, khác với lực hút của con thú, mà là chịu ảnh hưởng bởi một sức mạnh khác.
Nếu lúc này Tân Trạm chú ý tới thế giới bên ngoài, sẽ phát hiện trong không gian sương mù xám xịt kia có một lực hút thứ hai, dòng linh khí nhỏ do con thú kéo ra thật sự tách một phần nhỏ hội tụ về phía Tân Trạm Ngay cả một con thú luôn ngủ say dường như cũng cảm thấy có điều gì đó bất thường, nó lật người lại, lông mày khẽ run lên như sắp tỉnh giấc.
“Hahaha” Tân Trạm bật cười, mở mắt ra.
Đột nhiên một lượng lớn máu tuôn ra từ cơ.
thể anh, ngay lập tức nhuộm đỏ toàn bộ quần áo.
Trên da anh xuất hiện một số vết sẹo lớn, giống như da bị nứt nẻ.
Nhưng Tân Trạm không quan tâm, hai mắt sáng ngời, trong lòng khế động, một luồng Khí tỉnh thần tuôn ra trong lòng bàn tay.
Nếu có người nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ hết sức kinh sợ.
Bởi Tân Trạm không hề khơi dậy chi khí của mi tâm, mà là tự nó phát ra Khí tinh thần.
Đột nhiên con thú kia cũng mở mắt ra, nhìn Tân Trạm với đôi mắt ngái ngủ.
Trong đôi mắt trong suốt đen trắng của nó hiện lên sự kinh ngạc, sững sờ, như thể không tin vào tất cả những gì đã thấy.
“Thế hệ trẻ có thể tự lực cánh sinh, không cần ai giúp”
Tân Trạm nhếch miệng cười, xé mở ngăn trữ vật, lấy ra lượng lớn thuốc còn lại, nghiền nát toàn bộ.
Đột nhiên một lưồng linh khí bay vút lên trời, khí tức của Tân Trạm tuôn ra, hấp thu toàn bộ linh khí vào trong cơ thể anh.
Sau vài chu kỳ, Khí tinh thần trong cơ thể Tân Trạm đã ngưng tụ thành một quả cầu.
Khi toàn thân Tân Trạm chuyển hóa khí tức này, anh đột nhiên ý thức được lực hút của con thú không thể uy hiếp được anh.
Con thú chỉ hấp thụ linh khí mà không hấp thụ Khí tỉnh thần.
Lúc này, toàn thân Tân Trạm đều đã chuyển hóa luồng khí tức này.
Nhìn thấy Tân Trạm không bị ảnh hưởng chút nào, con thú đang bay lượn trong không gian sương mù xám xịt phải trừng mắt ngoác.
miệng, Trong kiếp này, nó đã từng nuốt vô số tu sĩ, thậm chí có vài người trong số đó có công pháp vượt xa Tân Trạm, nhưng không có ngoại lệ, bọn họ đều chết tại nơi này.
Nó đã sớm phát hiện ra Tân Trạm ở đây, nhưng cũng không để ý tới.
Xem ra Tân Trạm phải chết Nhưng bây giờ ngay trước mắt, Tân Trạm đã biến thành một khối đá