Nhưng ý tưởng này chỉ lướt qua trong giây lát, loại chuyện độc ác này anh không làm được. Nhưng mà mấy môn phái như Huyền Mình phủ nếu cướp sạch một lượt thì cũng tốt..
Ngày tiếp theo, khi Tần Trạm vừa mới rời giường thì đã nhận được điện thoại của Trì Minh Tường. Trong điện thoại anh ta liên tiếp chúc mừng, còn nhiệt tình mời Tần Trạm cùng đi du ngoạn với mình, tư thái vô cùng khiêm tốn. Tân Trạm tính toán một chút thì thấy bây giờ cũng không có chuyện gì gấp gáp phải làm nên cũng đồng ý.
Rất nhanh Trì Minh Tường đã lái xe tới trước cửa nhà họ Tô đón Tần Trạm. “Đại ca!” Trì Minh Tường một bộ dạng tươi cười vẫy tay. Sau đó lại lấy từ trong túi ra một tấm thẻ đưa cho Tân Trạm nói: “Đây là ba em đưa cho anh, bảo là hạ lễ.”
Tân Trạm vuốt vuốt tấm thẻ ngân hàng, đánh giá Trì Minh Tường nói: “Có phải có việc muốn nhờ vả tôi hay không?”
Trì Minh Tường sửng sốt, vội vàng lắc đầu nói: “Không… không có.”
Tân Trạm trêu ghẹo nói: “Không có thật không? Nhân cơ hội này nói ra anh đây có thể suy xét, cơ hội chỉ đến một lần thôi đấy?”
Trì Minh Tường xấu hổ gãi đầu nói: “Thật tình chuyện gì cũng không gạt được anh… Thực ra có một việc muốn nhờ anh giúp, nhưng không biết anh có đồng ý hay không.” “Nói đi.” Tân Trạm dựa vào xe hỏi.
Trì Minh Tường giải thích nói: “Anh cũng biết ngày trước nhà em làm ăn kiểu gì đấy. Mấy năm nay vẫn luôn cố gắng chuyển mình, chuyện làm ăn đàng hoàng nào cũng thăm dò cả rồi. Trong tỉnh thành mấy chỗ vui chơi cũng chỉ quanh đi quẩn lại vài cái như thế, mấy đám con nhà giàu cũng chơi chán rồi. Ba em mới nghĩ ra mở một trường đổ thạch. Nếu mà thành công thì sẽ trở thành trường đổ thạch đầu tiên ở tỉnh thành.”
Tần Trạm gật đầu nói: “Nói tiếp đi.” “Mới đây ba em mới từ biên giới Vân Châu mua một đám đá về, hôm nay là ngày nghiệm hàng” Trì Minh Tường nói. “Để tôi giúp kiểm hàng?” Tân Trạm giật mình, mặc dù những cục đá này anh liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu nhưng mà bản lĩnh này anh cũng chưa từng bộc lộ ra ngoài. “Không, không phải thế, ba em đã mời đại sự giúp kiểm hàng rồi. Mời anh đến là do sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Có anh ở đấy thì cũng sẽ an toàn hơn một chút.” Trì Minh Tường vội vàng xua tay nói. Tần Trạm trầm mặc một lát, mấy người làm ăn kiểu này hầu hết thân phận đều không sạch sẽ gì cho cam, giết người cướp của cũng từng làm ra hết rồi. Thế nên với thân phận của cha Trì Minh
Tường, Trì Hoành Thịnh thì sẽ càng phải cẩn thận. “Được, nhưng tôi có điều kiện” Tân Trạm nháy mắt nói. “Ba em nói, chỉ cần anh đáp ứng thì điều kiện gì cũng được” Trì Minh Tường vỗ ngực nói.
Tần Trạm nhắm hờ hai mắt nói: “Tôi muốn một nửa cổ phần của trường đổ thạch.”
Mới vừa còn tươi cười đầy mặt, vừa nghe được lời của Tân Trạm thì Trì Minh Tường đã xanh mét mặt mày. “Cái này em không làm chủ được.” Trì Minh Tường vò đầu bắt tai vô cùng bối rối nói.
Tần Trạm cười: “Không sao, cậu hỏi ba cậu xem, tôi tin ba cậu sẽ làm ra lựa chọn đúng đắn” Trì Minh Tường nghe vậy thì như tìm được cọng rơm cứu mạng, lập tức gật đầu nói: “Vậy để em gọi hỏi ba đã.” Sau khi nối máy với cha, Trì Minh Tường nói hết sự thật cho Trì Hoành Thịnh rồi thấp giọng nói: “Ba, điều kiện như vậy có hơi cao không ạ?”
Trì Hoành Thịnh nghe xong thì không nhịn được chửi ầm lên: “Cái đồ ngu xuẩn, bình thường đã bảo mày theo tao học cách kinh doanh thì không chịu, suốt ngày chỉ biết lêu lổng.”
Tự dưng bị màng khiến Trì Minh Tường không hiểu gì mà đờ người ra. Chưa kịp phản ứng đã nghe thấy Trì Hoành Thịnh nói tiếp: “Muốn làm đổ thạch thì phần lớn phải tiếp xúc với đám người ngư long hỗn tạp, tao còn đang ước có người đồng ý che chở chúng ta. Bây giờ Tân Trạm tới cửa nói muốn làm chủ tao còn mừng không để đâu cho hết ấy. Nếu Tần Trạm làm chủ ở đây thì làm sao có ai dám quậy ở chỗ chúng ta nữa? Mau đồng ý với cậu ấy đi.”
Trì Minh Tường ngoan ngoãn gật đầu nói: “Ba, con hiểu rồi.” Sau khi cúp điện thoại, Trì Minh Tường cười hì hì nói với Tần Trạm: “Đại ca, ba em đồng ý rồi.”
Tân Trạm gật đầu, trong lòng không khỏi vui vẻ. Hôm qua sau khi nghe Phùng Minh Thần nói thì Tần Trạm mới nảy ra ý tưởng này. Quả nhiên, mấy kẻ có tiền đều muốn lôi kéo quan hệ với người trong giới võ đạo.
Đối với Tần Trạm mà nói thì tiền tài chỉ là vật ngoài thân, không đáng nhắc tới nhưng mà anh làm như vậy tất cả đều là vì nhà họ Tô ở Thủ Đô.
Ở đây dẫu sao cũng là thế kỷ 21, chỉ dựa vào vũ lực thì tuyệt đối không thể lật đổ tận gốc con quái vật khổng lồ này. Mà các mối quan hệ ở Thủ Đô thì rắc rối khó gỡ, người bên ngoài không có cách nào chen chân.
Vì thế cho nên Tân Trạm chỉ có thể nhắm tới những thành thị khác, dùng những thứ này để đối kháng với nhà họ Tô.
Sau khi xe chạy tới vùng ngoại thành thì thấy Trì Hoành Thịnh đã mua mấy trăm mẫu đất ở đây chỉ để tháo dỡ hàng hoá. Vừa vào