" Này, này, này tình huống như thế nào? " Cảnh Hạ trước mắt khiếp sợ mà nhìn về phía Tư Đồ Thiên Tuyết.
Bắc Mạc Uyển Nhi trừng thẳng đôi mắt, ‘’ Này đ ĩa quay khẳng định ra trục trặc!".
Nếu không sao nàng ta lại xoay trúng màu tím được chứ, nàng không tin.
" Ngươi sao lại nói năng như vậy được chứ là do vật khí của chủ tử chúng ta quá tốt ngươi quá kém mà thôi ".
" Đúng vậy, nếu không nàng ta sao lại quay trúng ô màu đỏ cơ chứ ".
" Ta thấy đúng vậy ".
" Hai người các ngươi… ".
Hai người Xuân Lan, Huyền Vũ mỗi người một câu nối tiếp nhau làm cho Bạch Mạc Uyển Nhi tức giận đến không nói nên lời.
Còn Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn về hai người họ khóe miệng nở nụ cười nhẹ, phu xướng phụ tùy thật là hợp.
" Sẽ không có trục trặc nếu cô nương đã quay trúng ô màu tím vậy đồ vật về cô nương " Nam tử giơ tay bảo ám vệ đưa đồ vật qua đi.
Tư Đồ Thiên Tuyết tiếp nhận hộp đồ xong cũng đưa qua cho Đông Nghi đứng bên cạnh cầm, không trực tiếp mở ra xem bên trong có thứ gì.
" Nếu đã hết người vậy các ngươi nên rời khỏi đây rồi! ".
" Các vị không tiễn! " Nam tử nói xong một cánh cửa bên góc tường mở ra " Mời ".
" Nếu bọn ta không đi thì sao? " Nàng vòn chưa tìm được bảo vật gì hết.
Nam tử nghe vậy giơ tay ngay tức khắc một ám vệ xuất hiện ở bên cạnh Bắc Mạc Uyển Nhi còn không đợi nàng ta làm gì đã bị ném ra khỏi điện.
Mấy người còn lại thấy vậy thì nhanh chóng đi ra ngoài bọn họ còn không muốn ra ngoài bằng cách tàn bạo như vậy đâu.
Đến khi nhóm người Nhiếp Kỳ Anh, Bạch Mạc Đ ĩnh Chi, Phi Ảnh cùng Bạch Ngạn ra khỏi cửa thì cánh cửa tự động đóng lại.
Bốn người Bạch Hổ, Huyền Vũ, Xuân Lan, Đông Nghi bước đi ra thì cánh cửa đóng lại.
" Chủ tử ".
" Chủ tử ".
Bốn giọng nói vang lên.
" Nè ngươi có ý gì vậy hả chủ tử của ta chưa có đi ra mà ‘’ Xuân Lan tức giận.
" Mau mở của ra ".
" Cánh cửa này không thể mở từ bên ngoài được chủ có thể mở từ bên trong " Bạch Hổ cùng Đông Nghi đi tra xét một lúc đưa ra kết luận.
Xuân Lan xoay người đi ra chỗ khác ngồi xuống.
*
" Không biết công tử có chuyện gì muốn nói với bọn ta " Tư Đồ Thiên Tuyết lười biếng dựa vào lòng Đông Phương Huyền Phong.
Đông Phương Huyền Phong im lặng đứng đó tùy ý nàng muốn làm gì thì làm.
" Tại hạ chỉ muốn hỏi hai vị trên người có hay không có huyết ngọc châu " hắn chỉ muốn xác nhận việc này vì hắn nhìn đến trên tay hai người đều đeo một chiếc nhẫn có màu đỏ ở ngón áp út.
" Có " Tư Đồ Thiên Tuyết cũng không dài dòng trực tiếp nói cho hắn.
Chỉ thấy nam tử tự giác quỳ xuống một chân chấp tay " Thuộc hạ Lam Kỳ tham kiến chủ tử ".
Theo sau tất cả ám vệ ẩn thân trong cung điện đều xuất hiện đồng thanh hô.
" Tham kiến chủ tử ".
Nhìn những người trong cung điện đang quỳ Tư Đồ Thiên Tuyết từ trong lòng Đông Phương