Nhìn bóng dáng của nam tử đó đi xa Tư Đồ Thiên Tuyết lâm vào trầm tư.
Đến khi vào Minh Nguyệt lâu nàng mới hồi thần.
" Suy nghĩ xong rồi sao " Đông Phương Huyền Phong xoa đầu Tư Đồ Thiên Tuyết nói.
" Ân " Tư Đồ Thiên Tuyết cười nàng biết không có ai hiểu nàng hơn người trước mắt này.
" Đến ăn, đồ ăn mới được mang lên ".
Đông Phương Huyền Phong đẩy đ ĩa tôm đã được hắn bóc vỏ lúc nãy đến trước mặt nàng rồi nhìn về ba người Độc Cô Dật đang ngồi đối diện.
" Ba vị mời " giọng nói lạnh lẽo.
Tư Đồ Thiên Tuyết cười nhìn đ ĩa tôm trước mặt cầm đũa lên gắp một con lên bỏ vào miệng, sau đó gắp tiếp một con đưa tới trước mặt Đông Phương Huyền Phong.
" Chàng cũng ăn ".
" Hảo ".
Mà ngồi đối diện ba người Độc Cô Dật nhìn hành động qua lại của hai người chỉ im lặng ngồi ăn.
Một lúc sau mấy người ngồi nói với nhau.
" Xem như Độc Cô huynh đã quyết định hảo " Đông Phương Huyền Phong hỏi.
" Đúng vậy, cho nên ta hy vọng sau này Thiên Phổ quốc cùng Hàn tinh các cùng Nguyệt tinh các hợp tác vui vẻ " Độc Cô Dật nói.
" Đây là đương nhiên ".
Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết và Độc Cô Dật cùng giơ ly rượu lên uống chúc mừng cho lần hợp tác này.
*
Sau khi Đông Phương Huyền Phong xử lý xong việc từ thư phòng đi ra hắn đi đến trước cửa phòng bên cạnh mở cửa đi vào.
Hắn bước vào liền nhìn đến nàng đang đứng quay lưng về phía hắn mặt hướng ra ngoài cửa sổ nhìn.
Hắn nâng bước chân đi tới gần nàng giơ cánh tay đem trong lòng ngực nữ nhân một cái ôm sát, hoàn toàn ôm nhập chính mình trong lòng ngực, cằm gác ở Tư Đồ Thiên Tuyết đầu vai, hai người gương mặt nhẹ dán ở bên nhau, Tư Đồ Thiên Tuyết nhẹ giọng cười, thân mình phóng mềm thả lỏng dựa vào Đông Phương Huyền Phong trong lòng ngực, tùy ý hắn đem chính mình hoàn toàn vòng lấy.
" Phong, chàng nói xem ta còn gặp lại người nam tử đó không " Tư Đồ Thiên Tuyết lên tiếng hỏi trong giọng nói có thể cảm nhận được nàng đang buồn.
" Sẽ, nếu như có thể gặp một lần thì sẽ có lần thứ hai " Tuy rằng hắn không biết nàng muốn gặp lại người nam tử đó làm gì nhưng hắn ở lòng có cảm giác bọn họ sẽ gặp lại.
" Chàng biết không hôm nay khi ta nghe được câu nói cuối cùng khi nam tử đó rời đi trong lòng dân lên một nỗi buồn khó tả " mà chính nàng cũng không biết tại sao.
" Tuyết Nhi ta không biết cảm xúc trong lòng nàng lúc đó là như thế nào như Bích U thảo ta sẽ không giao ra cho ai hết ".
Kể cả là cả người trong thiên hạ đều muốn đoạt đi Bích U thảo thì Đông Phương Huyền Phong hắn sẽ giết hết không ai có thể từ trong tay hắn lấy đi Bích U thảo.
Hắn ôm chặt Tư Đồ Thiên Tuyết vào lòng hơn không ai có thể.
" Phong ".
" Ân ".
" Phong ".
" Ta ở ".
" Phong, ta sẽ không xảy ra chuyện gì ".
Tư Đồ Thiên Tuyết xoay người lại mặt đối mặt với Đông Phương Huyền Phong nói.
Sau đó đầu vùi vào lòng ngực hắn.
Nàng làm sao không biết suy nghĩ trong lòng hắn chứ nếu đổi ngược lại hắn nàng cũng sẽ như vậy.
Nàng chỉ là nhìn ra được từ trong lời nói của nam tử đó người