Tư Đồ Thiên Tuyết đứng dưới gốc hoa tử đằng nhìn những tán hoa đung đưa trong gió đến thất thần.
Mà đằng sau nàng Đông Phương Huyền Phong đứng đó.
Hắn vừa mới đến nhìn đến trong phòng không có nàng thì hắn biết nàng ở ngoài gốc hoa tử đằng hắn đi ra.
Hắn nhìn đến nàng đứng một mình trong gió nhìn bóng dáng cô đơn của nàng lòng của hắn đau rất đau.
Giống như, lần đầu tiên thấy nàng, liền đối nàng có một loại kỳ dị cảm giác.
Tổng cảm giác nàng có loại giống như đã từng quen biết cảm giác, nhưng lại nhớ không nổi bọn họ gặp qua.
Chính là loại này kỳ dị cảm giác, gợi lên hắn hứng thú, cứu nàng cũng nhận định nàng, lúc này mới dừng lại đem nàng giết người cảnh tượng toàn bộ xem xong.
Hắn vô thức đi đến sau lưng nàng ôm lấy nàng vào lòng.
Tư Đồ Thiên Tuyết cảm giác được một cổ lạnh lẽo hoa mai hương xông vào mũi, người này trên người như thế nào mang theo mùi hoa a? Giống như nàng cũng là, nàng cũng có thể cảm giác được chính mình thân thể này, tự mang theo một cổ nhàn nhạt tường vi mùi hoa, mà hiện đại nàng không có loại tình huống này.
Này lạnh lẽo hoa mai hương, như là mê say người mê dược, làm Tư Đồ Thiên Tuyết có chút hoảng thần, nàng xoay người lại liền như thế nào ngơ ngác nhìn gần ngay trước mắt yêu nghiệt.
Đông Phương Huyền Phong vừa lòng nhìn nàng vì hắn dung mạo khuynh đảo, xem ra về sau vẫn là phải hảo hảo lợi dụng hạ hắn sắc đẹp.
" Không lạnh sao " hắn ôm nàng hỏi.
" Ân, lúc nãy có lạnh nhưng bây giờ không lạnh nữa ".
Tư Đồ Thiên Tuyết vòng tay đang đặt bên eo Đông Phương Huyền Phong ôm chặt hơn đầu vùi vào lòng ngực của hắn lên tiếng.
Hai người cứ như vậy ôm nhau một lúc nàng liền nhớ ra nàng còn có chuyện muốn hỏi Phong.
" Phong, chàng biết vì sao hoàng thượng ban hôn cho Triệt vương hay không?".
" Ta biết, lần này quận vương Nam Dương hồi kinh thành vì chuyện hôn nhân của nữ nhi.
Vì thời trẻ quân Nam Dương từng cứu phụ hoàng một lần xém mất mạng qua chuyện đó phụ hoàng phong ông là quận Nam Dương còn hứa bồi ông thêm một mối hôn sự cho nữ nhi.
Cho nên khi phụ hoàng nghe đến quận Nam Dương đang trên đường hồi kinh thành liền sắp xếp ra mối hôn sự này ".
Đông Phương Huyền Phong nói.
" Thì ra là như vậy " Tư Đồ Thiên Tuyết lên tiếng.
Nàng không ngờ trong chuyện này lại còn có ẩn tình như vậy.
" Ta còn đang suy nghĩ vì sao chuyện thái tử vừa qua thì hoàng thượng lại ban hôn cho Triệt vương còn tưởng trong chuyện này có ẩn tình gì thì ra chỉ là trùng hợp mà thôi ".
" Ân, lúc đầu ta cũng nghĩ giống như nàng sau đó liền cho người vào cung điều tra sau mới biết được ".
Hai người hồi phòng ngủ của Tư Đồ Thiên Tuyết nói chuyện một hồi.
" Ta phải về phủ, ngày mai phải cùng Triệt vương đi đón quận Nam Dương ở ngoại ô kinh thành ".
Đông Phương Huyền Phong nhìn trời thấy thời gian