Trong lúc đó không gian xung quanh im lặng đến lạ thường chỉ con giọng nói của Từ thái y vang lên.
".....cho nên chỉ cần..." Từ thái y đang nói bỗng nhiên xung quanh chấn động tiếng ồn vang lên.
Không đâu ra xuất hiện một con rắn làm mọi người chạy tán loạn.
Đột nhiên vọt vào tới người cùng với kia gầm lên giận dữ vọt lên tiến đến Tư Đồ Thiên Tuyết đang đứng.
Trong lúc đó Tư Đồ Thiên Tuyết vì mấy người chạy xô đẩy mà bị trẹo chân không để ý đằng sau có người lao tới trong tay cầm một con dao nhỏ đâm vào đằng sau lưng Tư Đồ Thiên Tuyết làm cho động tác đang đứng dậy của nàng dừng một chút, mà trước mặt Tư Đồ Thiên Tuyết là Mẫn quận chúa Vân Mẫn Mẫn sợ tới mức ngưỡng ngã xuống đi.
Tư Đồ Thiên Tuyết mắt đẹp trừng to sắc mặt trắng xanh lung lay sắp đổ tựa tùy thời đều phải chết ngất qua đi, khẽ nhếch cái miệng nhỏ lại một dòng màu theo khóe miệng chảy xuống.
Mà Đông Phương Huyền Phong đang từ đám người nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết hắn nâng bước đi qua lại thấy nàng khóe miệng máu chảy xuống thân thể lung lay hiện ra người sau lưng.
Đông Phương Huyền Phong sử dụng kinh công đỡ lấy nàng giơ tay một trưởng đánh vào tay của nữ tử kia.
Hàn nhất xuất hiện bắt lấy nữ tử kia đứng qua một bên.
" Phong trên dao có độc " Tư Đồ Thiên Tuyết nhẹ giọng lên tiếng.
" Tuyết Nhi " Đông Phương Huyền Phong kêu tên nàng nhanh tay điểm nguyệt trên người nàng phong tỏa chất độc.
Mà một màn này đã làm cho Vân Mẫn Mẫn cả người run lên, sắc mặt càng bạch, tiểu thân mình quơ quơ, rốt cuộc mắt nhi một bế mềm mại “Té xỉu” ở trên đất.
Thái Hậu lo lắng không cần Dương ma ma đỡ tự mình đi qua nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết khóe miệng dính máu đau lòng lên tiếng.
" Mau Từ thái y ngươi mau đến xem Tuyết Tuyết ".
Một câu nói của Thái Hậu đã làm cho những người xung quanh hồi thần lại.
Từ thái y nhanh chóng đi qua muốn giơ tay bắt mạch thì bị ánh mắt sắc lạnh của Minh vương nhìn làm cho ông không dám đụng vào nàng.
Ông bất lực chỉ đành nhìn sang thái hậu.
" Phong nhi con cho Từ thái y bắt mạch cho Tuyết Tuyết trước có được không " Thái Hậu hiền từ nói.
" Hoàng tổ mẫu con có người có thể giải độc cho Tuyết Nhi đã cho người đi gọi lại ".
Đông Phương Huyền Phong tuy trên mặt vẫn còn lạnh lẽo nhưng giọng nói với Thái Hậu vẫn giống như mọi khi.
Ngay khi Thái hậu muốn nói thêm gì đó thì bên cạnh Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết xuất hiện hai một nam một nữ trên mặt đều mang mặt nạ.
Nữ tử nhanh chóng ngồi xuống bắt mạch rồi nhanh chóng lấy ra một bình dược đưa cho Minh vương.
Hắn mở nắp bình lấy một viên bỏ vào miệng nàng.
Một lúc sau nàng phun ra một ngụm máu đen rồi ngất đi trong lòng hắn.
Đông Phương Huyền Phong đau lòng lau đi vết máu còn trên khóe miệng nàng.
" Hoàng tổ mẫu tôn nhi đưa Tuyết Nhi đi trước ".
Đông Phương Huyền Phong bế lên Tư Đồ Thiên Tuyết hướng đầu về phía Thái Hậu lên tiếng.
Thái hậu gật đầu.
Đông Phương Huyền Phong bước đi đến trước mặt hoàng đế đứng lại.
" Phụ hoàng chuyện này nhi thần muốn chính tay xử lý " giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Hoàng đế ngay vậy đồng ý rồi nói Đông Phương Huyền Phong mau đưa Tư Đồ Thiên Tuyết rời đi.
Đông Phương Huyền Phong nhận được sự đồng ý của hoàng đế thì xoay người rời đi ngự hoa viên bỏ qua ánh mắt của tất cả mọi người đang nhìn