Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết nghe đến người nam tử nói tên ra đồng thời nhíu mày một chút nhưng rất nhanh đã dãn ra người đứng xung quanh cũng không nhìn thấy.
Bắc Mạc dòng họ này là người ở Bắc Quốc hơn nữa chỉ có hoàng tộc Bắc Quốc mới mang họ Bắc Mạc xem ra hai người này thân phận không tầm thường.
" Bắc Mạc công tử khách khí rồi " Tư Đồ Thiên Tuyết lên tiếng nhưng không nói sẽ tha thứ cho Bắc Mạc Uyển Nhi.
" Đa tạ Minh Vương cùng Tư Đồ tiểu thư bỏ qua cho Uyển Nhi, nếu không có việc nữa Bắc Mạc Đ ĩnh Chi xin phép cùng Uyển Nhi đi trước " Bắc Mạc Đ ĩnh Chi mở miệng nói.
Đông Phương Huyền Phong không lên tiếng chỉ gật đầu đồng ý bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết cũng không muốn cùng mấy người này dây dưa cũng gật đầu.
Bắc Mạc Đ ĩnh Chi thất vậy hành lễ cùng hai người sau đó cùng Bắc Mạc Uyển Nhi rời đi.
Hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết cũng xoay người đi lên lầu trước ánh mắt của mọi người.
Trong phòng Tư Đồ Thiên Tuyết ngồi trên ghế hưởng thụ ly trà vừa mới được chính tay Đông Phương Huyền Phong pha.
" Phong chàng nói xem chúng ta lần này rời kinh thành sau lại trở về kinh thành chắc chắn sẽ náo nhiệt hơn có đúng không ".
" Tuyết Nhi nói đúng ".
" Minh tam kêu người chú ý một chút hai người Bắc Mạc Đ ĩnh Chi cùng Bắc Mạc Uyển Nhi ".
" Hàn Nhị kêu người chú ý một chút tình hình trong kinh thành ".
Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết cùng lúc mở miệng phân phó.
" Đã biết chủ tử / các chủ " Hàn nhị, Minh tam nhận lệnh rời đi.
Sau khi phân phó xong hai người nhìn nhau đứng lên đi thay y phục khác chuẩn bị rời khỏi kinh thành.
Một lúc sau họ đã xuất hiện ở ngoài kinh thành.
Trên xe ngựa, Tư Đồ Thiên Tuyết không hề hình tượng mà nằm ở Đông Phương Huyền Phong trên đùi.
“Ta tổng cảm thấy lần này Bắc Mạc đã xuất hiện người ở kinh thành chắc chắn các nước khác cũng nhanh chóng xuất hiện ”
Đông Phương Huyền Phong nhàm chán mà dùng tay một chút tiếp một chút mà theo nàng tóc.
“Hết thảy tĩnh xem này biến là được.
”
Tư Đồ Thiên Tuyết thở dài, giống như cũng chỉ có thể như thế.
Nhắm mắt lại, thế nhưng thực mau liền ngủ rồi.
Hơn hai trăm dặm lộ, còn muốn băn khoăn Tư Đồ Thiên Tuyết thoải mái, bốn cái canh giờ sau, mới đến lả lướt trấn.
Lúc đó, liền cơm trưa thời gian đều qua.
Tư Đồ Thiên Tuyết xoa xoa mắt " Phong, ta có thể ăn được hay không ngươi làm mặt? ".
Đông Phương Huyền Phong ngắm nàng, thấy nàng cái miệng nhỏ hơi hơi dẩu, bởi vì mới vừa tỉnh ngủ, sắc mặt còn đỏ bừng, nhìn cấp hồng trái cây giống nhau, vô cùng mê người.
Tư Đồ Thiên Tuyết thấy hắn không lên tiếng, trực tiếp duỗi tay liền lắc lắc hắn cánh tay " Phong ".
Đông Phương Huyền Phong nơi nào chịu được cái này?
Chỉ có thể bất đắc dĩ lại sủng nịch mà duỗi tay điểm điểm nàng chóp mũi.
" Bắt ngươi là không có cách".
Tư Đồ Thiên Tuyết lại nhắm mắt lại tiếp tục ngủ Đông Phương Huyền Phong nhìn tiểu nữ nhân đang ngủ say trong ngực, sắc mặt