Rất nhanh Giang Cung Tuấn đã trở về tới thành phố Tử Đằng.
Sau khi tới thành phố Tử Đằng, anh không lập tức về nhà.
Mà mang theo rất nhiều sát thủ thu phục được đi tới xưởng sửa chữa vùng ngoại thành, đi tới tổng bộ mạng lưới tình báo ngầm.
Sửa chữa xưởng ở sâu bên trong, trong mật thất.
Giang Cung Tuấn ngồi ở trên sô pha.
Sát thủ anh thu phục đứng ở một bên.
Giang Cung Tuấn đảo qua từng cái trên người bọn họ.
Sát thủ đứng thứ ba, Nữ Lưu Manh.
Sát thủ đứng thứ tư, Đăng Đô Lãng Tử.
Sát thủ đứng thứ năm, Nam Phong Sát thủ đứng thứ sáu, Mèo Hoang.
Sát thủ đứng thứ bảy, Tử Thần.
Sát thủ đứng thứ chín, Bò Cạp.
Sát thủ đứng thứ mười, Tử Vũ.
Mười sát thủ đứng đầu danh sách sát thủ, ngoại trừ Hắc Xà đã chết, còn có đệ nhất Sát Tinh Vương, mười người đứng đầu đều bị anh thu phục.
“Hắc Long, anh đã đồng ý với chúng tôi, cho chúng tôi mười tỷ” Sát thủ đứng thứ tư Đăng Đồ Lãng Tử mở miệng, dò hỏi Giang Cung Tuấn hứa hẹn mười tỷ.
Những người khác cũng nhìn Giang Cung Tuấn.
Bởi vì tiền bọn họ mới lựa chọn đi theo Giang Cung Tuấn.
Nếu không có tiên, cho dù chết, bọn họ có lẽ đều sẽ không đi theo Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn hơi hơi dừng tay, nói: “Yên tâm, tôi đã đồng ý với các người, nhất định sẽ cho các người, nhưng không phải bây giờ, các người lấy quá nhiều tiền cũng không để làm gì, như vậy đi, tôi trả các người trước một trăm triệu, còn phần còn lại dùng hình thức tiền lương mỗi tháng phát cho các người thì như thế nào?”
10 tỷ không phải con số nhỏ.
Một cái 10 tỷ, toàn bộ thêm lên chính là 700 tỷ.
Nếu như Giang Cung Tuấn lấy ra một lần dùng nhiều tiền như vậy, anh lại không nỡ.
Bởi vì hiện tại tập đoàn Thời Đại chính là lúc đốt tiền.
“Hắc Long, mày chơi chúng tao sao?”
Người đứng thứ bảy Tử Thần trong nháy mắt liền nổi giận.
Tử Thần, giới tính nam, tuổi ngoài bốn mươi, mặt chữ điền, mày rậm mắt to, tựa như một con mãng xà.
Trong nháy mắt hắn câm khẩu súng, chĩa vào Giang Cung Tuấn, lạnh lùng nói: “Hôm nay không cho tao mười tỷ, tao không để yên cho mày”
Giang Cung Tuấn nhìn hắn một cái, sắc mặt trầm xuống, giơ tay lên trong không trung, một cây phi tiêu bạc châm liền bay ra ngoài.
Phi tiêu bạc chuẩn xác đâm vào cổ tay Tử Thần.
Trên cổ tay hắn truyền đến một trận đau nhức, súng trong tay rơi xuống đất.
Giang Cung Tuấn lạnh lùng nói: “Tôi nói sẽ cho, là sẽ cho, anh làm loạn gì với tôi, tôi có thể giữ được tính mạng các người, cũng có thế giết các người, một trăm triệu cũng không phải con số nhỏ, người nhà các người cũng không dùng được nhiều như vậy, mà các người đi theo ta, cũng không cơ hội đi ăn chơi đàng điểm”
Trên mặt Tử Thần mang theo sự thống khổ, hản đứng ở một bên, một câu cũng không nói.
Giang Cung Tuấn nhìn những người khác, lại lân nữa hỏi: “Nếu có bất mãn, có thể nói ra, tôi cho các người thuốc giải, các người rời đi, nhưng có thể rời khỏi thành phố Tử Đằng hay không, vậy phải xem bản lĩnh của các người”
Những tên sát thủ đó trầm mặc, một câu cũng chưa nói.
“Nếu không ý kiến, vậy cứ như vậy đi, đem tài khoản cho tôi, tôi chuyển khoản trước cho các người.”
Những tên sát thủ đó không dám nhiều lời, ngoan ngoãn cho tài khoản.
Giang Cung Tuấn cũng rất giữ chữ tín, cho mỗi người một trăm triệu.
Sau khi cho tiền, anh căn dặn nói: “Tạm thời sống ở chỗ này, đừng đi lung tung, tôi nghĩ cách giúp các người có được thân phận hợp cách.”
“Vâng”
Những tên sát thủ đó gật đầu, lần lượt rời đi.
“Phù!”
Sát thủ đi rồi, Giang Cung Tuấn thở phào nhẹ nhõm.
“Lão đại” Mộc Ninh mở miệng hỏi: “Kế tiếp làm cái gì?”
Giang Cung Tuấn suy nghĩ một lát, nói: “Điều tra toàn bộ tin tức về Độc Bộ Vân, nếu như tôi đoán không sai, sát thủ đứng đầu trong danh sách sát thủ, chính là Độc Bộ Vân này, Hắc Xà nói, người này gom tiền ba mươi năm, giàu có nhất cả nước, hiện tại tôi cần tiền, nếu có thể lấy được số tiền này, vậy thì tốt rồi”
“Vâng”
“Còn có…”
Giang Cung Tuấn tiếp tục căn dặn nói: “Theo dõi cửa hàng đồ cổ ở số một Thiên Tử, có tin tức về chiếc rương được khai quật từ lăng mộ cổ của Chiêu Tử Vương Nam Cương, lập tức báo cho tôi biết”
“Tuân mệnh”
“Tiện thể hãy kiểm tra thông tin chỉ tiết về những tên sát thủ này, nếu có thể, đem người nhà bọn họ đến thành phố Tử Đằng, mua nhà cho bọn họ, tìm công việc cho bọn họ, chỉ có người nhà bọn họ ở thành phố Tử Đằng, những sát thủ đó mới có thể nghe lời”
“Rõ”
Mộc Ninh gật đầu.
Sau khi Giang Cung Tuấn phân phó những việc này, liền đứng dậy rời đi.
Vừa mới đi ra xưởng sửa chữa, một chiếc xe jeep được lái tới, kính xe hạ xuống, lộ ra khuôn