Trấn giữ Nam Cương Mười năm trước, Đường Sở Vi cứu anh, thân thể bị tàn phá.
Lần này anh trở vê trả ơn cứu mạng của Đường Sở Vị, trả cho Đường Sở Vi ba mươi nghìn tỷ, anh đã không còn nợ Đường Sở Vi nữa.
Bây giờ anh lại mắc nợ một người con gái khác.
Anh là đàn ông, đã làm thì phải nhận.
Trước đây khi chưa ly hôn với Đường Sở Vị, anh không cách nào hứa hẹn được.
Giờ anh đã ly dị với Đường Sở Vị rồi, chỉ là biên quan báo nguy, anh phải trở về chủ trì toàn cục.
Nhìn Y Đình Thi trước mắt, nhìn cô gái bị vận mệnh trêu ngươi này, anh trịnh trọng hứa hẹn.
Có lời hứa này, Y Đình Thi đã thỏa mãn lắm rồi.
Cô biết Giang Cung Tuấn là chiến thân Đoan Hùng, lời nói rất có trọng lượng.
“Em… em chờ anh ở thành phố Tử Đằng, chờ anh an toàn trở về”
Giang Cung Tuấn không nói nhiêu, xoay người lên xe rời đi.
Y Đình Thi cũng không cản đường nữa.
Xe Jeep tiếp tục lên đường.
Rất nhanh đã đến Quân khu Tử Đằng, máy bay trực thăng đã chuẩn bị xong trong một bãi đất trống.
Tiêu Dao Vương tự mình đến tiễn Giang Cung Tuấn.
Ông ta vỗ bả vai Giang Cung Tuấn nói: “Anh Giang, Nam Cương nhờ cả vào anh, hy vọng anh sẽ chiến thắng trở về. Tôi chờ anh ở thành phố Tử Đăng, quen biết lâu như vậy rôi mà tôi và anh vẫn chưa uống với nhau lần nào đâu, sau khi anh về chúng ta uống sảng khoái một lân”
“Nhất định”
Giang Cung Tuấn mở miệng cười.
Bước nhanh lên máy bay trực thăng.
“Cung tiễn tướng Long.”
Chiến sĩ quân khu đồng loạt hô to.
“Mong rằng tướng Long giết cho kẻ địch kinh hồn bạt vía, nâng cao thanh danh nước nhà, mong chờ tướng Long chiến thẳng trở về”
Máy bay từ từ cất cánh, chậm rãi bay lên cao.
Giang Cung Tuấn nhìn thành phố phía dưới, trong lòng lưu luyến không thôi.
“Không biết còn có cơ hội sống sót trở về không nữa”
Anh nhẹ giọng thì thầm.
Lần này tình hình chiến đấu ở Nam Cương còn nghiêm trọng hơn những gì anh tưởng tượng, là lân nghiêm trọng nhất trong mấy chục năm qua.
Hai mươi tám nước, ba triệu lực lượng liên minh.
Bây giờ đã đánh hạ thành Nam Cương.
Muốn chiếm lại một thành phố đã bị đánh chiếm, muốn loại trừ kẻ địch bên ngoài quả thật khá khó khăn.
E rằng trận chiến này sẽ duy trì liên tục trong một khoảng thời gian rất dài, thậm chí là rất nhiều năm.
Anh nhìn thành phố đang dần cách xa phía dưới, rơi vào trâm tư.
Máy bay rất nhanh đã đến Nam Cương.
Lan Thành, Nam Cương.
Đây là thành phố biên giới Nam Cương, hiện giờ quân Hắc Long lùi về trấn thủ thành Nam Cương, cảm rễ ở Lan Thành bố trí sắp xếp chống kẻ địch bên ngoài xâm lấn.
Quân khu Lan Thành.
“Chào mừng đại tướng trở về”
Giang Cung Tuấn xuống máy bay, tiếng hô đồng thanh vang dội lập tức truyên đến.
Giang Cung Tuấn phất tay ra lệnh: “Cấp tướng từ một sao trở lên họp ngay lập tức.”
Giang Cung Tuấn vừa đến Nam Cương đã triệu tập cuộc họp khẩn cấp ngay tức thì.
Phòng họp.
Hơn mười tướng quân tập trung lại. Quỷ Viễn báo cáo đầy đủ rõ ràng tình hình của Nam Cương gần đây.
Sau khi Giang Cung Tuấn nghe xong thì nhíu mày.
Anh vẫn luôn suy nghĩ trên đường về lực lượng liên minh hai mươi tám nước.
Nhiều năm qua, biên giới Nam Cương vẫn có chiến tranh nhưng đều là chiến tranh quy mô nhỏ, trước giờ chưa từng xảy ra chiến tranh có quy mô lớn thế này. Lần này, lực lượng liên minh hai mươi tám nước rất kỳ lạ, anh khó mà tin được hai mươi tám quốc gia sẽ đạt thành ý kiến chung ra tay với Đoan Hùng.
Hơn nữa lần trước hai tám nước đã bồi thường rất nhiều tiền.
Kho bạc nhà nước đã hao hụt nghiêm trọng.
Bây giờ phát động chiến tranh, dân chúng trong nước nhất định sẽ lầm than.
“Ngô Huy, cậu nghĩ thế nào về việc liên minh hai mươi tám quốc gia phát động tấn công Đoan Hùng?” Giang Cung Tuấn nhìn Ngô Huy.
Trước đó Ngô Huy bị thương, dù bây giờ vết thương vẫn chưa khỏi hoàn toàn nhưng đi đường cũng không có vấn đề gì, hiện nay Nam Cương rối loạn, anh ta cũng theo về.
Ngô Huy im lặng suy nghĩ, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Em cảm thấy rất kỳ quái, lần này hai mươi tám nước vì một chiếc xe du lịch bị cướp, người trên xe chết trong biên giới Đoan Hùng mà phát động chiến tranh với Đoan Hùng, em cảm thấy chuyện này có người cố ý dàn xếp.”
Giang Cung Tuấn gật nhẹ.
Ngô Huy phân tích rất đúng, trúng trọng tâm.
“Cậu nghĩ việc này do ai giở trò, mục đích là gì”
Giang Cung Tuấn hỏi: “Kẻ phá rối giấu mặt kia nên biết cho