Tiêu Dao Vương xuất hiện cũng không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Giang Cung Tuấn.
Giải quyết xong chuyện của Đường Sở Vi, cô liền gọi điện thoại kêu anh vê nhà.
Tâm trạng anh không tệ, ngâm nga một ca khúc, vẻ mặt anh nhàn tự tại.
Anh rất nhanh đã đến trước nhà của Đường Sở Vi.
Anh gõ cửa.
Cửa nhà mở ra, mà người mở cửa chính là Đường Sở Vi.
Vừa nhìn thấy Giang Cung Tuấn, cô liên tủi thân khóc lên, gục ở trong lòng ngực Giang Cung Tuấn.
Người đẹp trong lòng, một mùi hương thơm ngát của con gái xông vào mũi miệng, kích thích thần kinh của Giang Cung Tuấn.
Anh giơ tay, nhẹ nhàng ôm bả vai cô, cười nói: “Không sao đâu, đừng khóc, khóc thành mặt mèo, sẽ không đẹp.”
Đường Sở Vi lúc này mới nín khóc.
Cô kéo tay Giang Cung Tuấn vào cửa.
Người một nhà đều ở trong phòng.
Nhưng, sắc mặt mọi người cũng không phải rất đẹp.
Giang Cung Tuấn đi đến: “Ba, mẹ”
Hà Diệp Mai gật gật đầu, coi như đáp lại lời chào hỏi của anh, nói: “Giang Cung Tuấn, con đừng trách chúng ta, chúng ta cũng bị bắt buộc thôi”
“Mẹ, con không trách mọi người, đều do con không biết tranh đua, không thể giúp mọi người giải quyết được rắc rối”
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn đầy ý cười.
Anh thật đúng là cũng không có ý trách ai.
Hơn nữa, cho dù trách ai cũng không thể trách Đường Sở Vi được.
Cho dù Đường Sở Vi có làm cái gì, anh đêu có thể chịu đựng, đây là anh thiếu cô.
Giang Cung Tuấn ngồi xuống, chợt lấy ra hai tấm thiệp mời, đưa cho Đường Sở Vi: “Sở Vi, em có quen biết Lâm Hân không?”
“Hả?”
Đường Sở Vi nhận lấy thiệp mời mà Giang Cung Tuấn đưa qua, vẻ mặt khó hiểu: “Lâm Hân, hình như có chút ấn tượng, em nhớ rõ cô ấy cũng học ở Đại Học Trường Giang, nhưng thấp hơn em hai khóa, cô ấy còn là Hoa Hậu Giảng Đường đó, bộ dáng khá đẹp, người theo đuổi vô số, hơn nữa nghe nói là tới từ Kinh Thành, là người của gia tộc lớn, nhưng mà có chuyện gì sao?”
Giang Cung Tuấn nói: “Anh cũng không biết, trên đường về gặp phải, cô ta nói tối mai là sinh nhật cô ta, có tổ chức tiệc ở nhà hàng Đại Trường Giang cho nên mời em tham dự”
Đường Sở Vi nghe vậy thì mở thiệp mời ra.
Quả nhiên là mời cô và Giang Cung Tuấn, hơn nữa kí tên là Lâm Hân.
Cô không hiểu.
“Em và cô ấy cũng không quen biết đâu, sao lại mời em chứ?”
Giang Cung Tuấn xòe ra hai tay, nói: “Cái này thì anh không biết, người ta tự mình đến đưa thiệp mời, anh cũng không thể không lấy được, cho nên liền đem về cho em coi thử”
Đường Sở Vi liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn một cái, trên mặt mang theo ghen tuông: “Gửi cho em thì còn có thể nói được, tụi em dù sao cũng là cùng một trường đại học, nhưng lại gửi cho anh?”
Giang Cung Tuấn đúng lúc giải thích nói: “Sở Ví, anh cam đoan, anh chắc chắn không quên biết cô ta, cũng chưa từng gặp qua cô ta”
“Em cũng chỉ là nói một chút, coi anh bị dọa kìa”
Đúng lúc này, tin tức trong nhóm chat của Đường Sở Vi vang lên.
Cô lấy điện thoại ra, mở xem tin tức trong nhóm chat.
“Oa, tin lớn, tin lớn đó”
Lâm đại hoa hậu giảng đường của trường chúng ta năm đó gửi thiệp mời cho tôi, nói ngày mai là sinh nhật hai mươi lăm tuổi, muốn tổ chức tiệc chúc mừng ở nhà hàng Đại Trường Giang.
“Tôi cũng nhận được thiệp mời.”
“Tôi liền không tin, Lâm Hân này, thật sự là Lâm Hân hoa hậu giảng đường thấp hơn chúng ta hai khóa năm đó sao? Là Lâm Hân đến từ gia tộc lớn ở Kinh Thành? Là Lâm Hân đang giữ chức Chủ tịch của công ty dược phẩm Trường Sinh sao?”
“Đúng vậy, người đưa thiệp mời nói, chính là Cô Lâm Hân đó “
Nhóm chat yên lặng lâu ngày tại giờ phút này lại náo nhiệt lên Toàn bộ lớp học mẩy chục người đều nhận được thiệp mời.
Sau khi Đường Sở Vi nhìn thấy mấy tin tức này liền càng không hiểu: “Này, đây là có chuyện gì vậy, lớp chúng ta và Lâm Hân cũng không có quen biết gì nhau, sao lại đều gửi thiệp mời chứ?”
“Sở Vĩ, đây là cơ hội của con đó.” Hà Diệp Mai ở một bên nhìn chäm chảm di động của Đường Sở Vi Bà nhìn thấy mấy tin tức này liền nói: “Mẹ biết công ty dược phẩm Trường Sinh, đây cũng là một tập đoàn lớn, ở Trường Giang cũng được coi là ông lớn, đây là tập đoàn y dược lớn được các bệnh viện tỉnh thành lớn săn đón, bây giờ Lâm Hân mời con, con nhất định phải năm bắt, đây là cơ hội để con xây dựng thêm các mối quan hệ xã hội tốt nhất.”
Tuy là nói như vậy nhưng Đường Sở Vi vẫn là không thế hiểu được.
Chủ tịch công ty dược phẩm Trường Sinh tiếng tăm lừng lây, sao có thể phát thiệp mời cho tất cả bạn cùng lớp của cô được chứ.
Giang Cung Tuấn hỏi: “Sở Vi, em có đi không?”
“bi chứ, tại sao lại không đi” Đường Sở Vi cầm