Hà Nhược Loan không biết, sao Giang Cung Tuấn lại quen biết Tướng quân Hoắc Đông.
Tên Hoắc Tây sao?
Trong nhóm cùng lớn lên ở cô nhỉ viện sao?
“Anh rể, anh nói cuộc có quan hệ gì v‹ Hà Nhược Loan hỏi.
Giang Cung Tuấn vừa ăn, vừa nói: “Hoäc tướng quân gì đó, anh không biết. Vừa rồi chính là một người bạn từ hồi nhỏ của anh, rất lâu không gặp, bây giờ gặp lại, nên ngồi ăn một bữa. Bây giờ cậu ta là Tướng quân sao?”
“Anh thật sự không biết sao?” Hà Nhược Loan có chút không tin lời của Giang Cung Tuấn.
Hình như Hoắc tướng quân rất nghe lời Hoäc tướng quân?”
Giang Cung Tuấn, đều nhìn sắc mặt của anh để làm việc.
Giang Cung Tuấn nói: “Không biết, hơn mười năm không gặp rồi, mười mấy năm trước anh đi Nam Cương nhập ngũ, Hoắc Đổng này… Không đúng, cậu ta tên Hoäc Tây, hình như cậu ta nhập ngũ ở Tây Cương.
Thằng nhóc này cũng không nói với anh bây giờ nó là tướng quân”
Giang Cung Tuấn đặt đũa xuống, nhìn Hà Nhược Loan, hỏi: “Cậu ta, cậu ta thật sự là Tướng quân sao?”
“Đúng vậy, mấy ngày nay lễ kế nhiệm của Tiêu Dao Vương được chiếu đi chiếu lại, anh không xem sao?”
“Đật”
Giang Cung Tuấn dừng lại kêu ra tiếng: “Bây giờ thắng nhóc này vậy mà lại khủng như vậy sao? Năm đó, chỉ là một thằng nhóc theo sau mông anh, gọi anh là đại ca. Không được, anh phải gọi cậu ta quay lại, nịnh nọt cậu ta. Ai da, anh không có điện thoại, làm thế nào đây, bỏ qua một cơ hội thăng quan tiến chức vùn vụt rồi” Giang Cung Tuấn ảo não.
Bây giờ, cuối cùng La Yến Phong cũng biết tại sao.
Biết tại sao Giang Cung Tuấn có thể ăn cơm với Hoäc tướng quân.
Hóa ra, lúc trước Hoäc Đổng tên là Hoắc Tây, hồi nhỏ có quen biết với Giang Cung Tuấn.
Nhưng, đấy đều là hồi nhỏ.
Bây giờ Hoắc Đổng đã là một Tướng quân lớn, cùng ăn một bữa cũng chỉ là nể mặt hồi nhỏ, bây giờ anh ta là Tướng quân, sao quan tâm đến Giang Cung Tuấn chứ.
Anh ta đột nhiên ngẩng đầu lên, nói: “Nhược Loan, nhà họ La bọn anh cũng là gia tộc lớn, cũng quen biết Hoắc tướng quân, gia tộc anh thường mời Hoäc tướng quân đến làm việc”
Anh ta bắt đầu khoe khoang.
Trước mặt người mình yêu, khoe khoang về gia tộc của mình càng khủng, khoe trong vòng một năm mình có thể kiếm được bao nhiêu tiền.
Nghe thấy vậy, Hà Nhược Loan có chút phản cảm.
Nhưng giàu có quả thật có thể khoe khoang So với những người cùng tuổi, La Yến Phong quả thật có thể coi là người tài giỏi.
Ít ra so với người anh rể này của cô ấy.
Cô ấy liếc nhìn Giang Cung Tuấn.
Vào nhà họ Đường, cũng không đi làm, ăn của nhà họ Đường, uống của nhà họ Đường, thật sự là một phế vật không biết làm gì €ó điều, đã nhập ngũ, quen biết Hoắc Đổng, ánh mắt Hà Nhược Loan nhìn anh cũng thay đổi một chút.
“Ăn no rồi”
Giang Cung Tuấn lấy khăn giấy, lau miệng.
Lúc này, anh đột nhiên nhớ đến, Hoắc.
Đổng đi rồi, ai thanh toán chứ?
Anh nhìn La Yến Phong vẫn còn đang khoe khoang, cười nói: “Nếu như cậu La đã giàu có như thế, vậy bữa cơm này, cậu La thanh toán đi?”
Nói xong, anh kéo Hà Nhược Loan: “Em vợ, Sở Vi bảo anh phải đưa em về an toàn, bây giờ đã ăn cơm xong rồi, chúng ta đi thôi.”
“Ừ” Hà Nhược Loan gật đầu.
“Giang Cung Tuấn, anh làm cái gì vậy?”
La Yến Phong đột nhiên quát.
Không dễ gì mới có thể đợi Hà Nhược Loan đến Tử Đẳng, còn không dễ gì mới có thể có một cơ hội ăn cơm chung, sao anh ta có thể dễ dàng để Hà Nhược Loan trở về chứ.
Anh ta còn dự định dẫn Hà Nhược Loan đến nhà máy anh ta đi dạo, khoe khoang một trận, để ánh mắt Hà Nhược Loan nhìn mình càng ngưỡng mộ hơn.
“Hửm?”
Giang Cung Tuấn nhướng mày, nói: “Sao thế?”
La Yến Phong chỉ tay vào Giang Cung Tuấn, quát: “Thả bạn gái tôi ra”
Giang Cung Tuấn nhìn Hà Nhược Loan.
Hà Nhược Loan liếc xéo La Yến Phong, trên gương mặt nhỏ bé tràn đầy bất mấn: “La ‘Yến Phong, tôi đồng ý làm bạn gái anh từ khi nào chứ?”
La Yến Phong nhất thời trở lên mềm mỏng: “Nhược Loan, điều kiện của anh tốt như vậy, em còn do dự cái gì nữa chứ? Làm bạn gái anh, em không cần phải đi làm nữa, không cần lo lắng về chuyện ăn mặc, muốn mua cái gì thì mua, không tốt sao?”
“Không tốt”
Hà Nhược Loan nói: “Tôi có tay có chân, tự mình có thể kiếm tiền”
Nói xong, cô ấy quay người đi.
Giang Cung Tuấn cũng nhanh chóng theo sau, trước khi đi,